Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 886 -




"Ừ." Thẩm Thanh Ca gật đầu.
Chín giờ tối, Vạn Dụ và Khương Lê còn đang xem TV, Bạc Đình liền kéo Thẩm Thanh Ca lên lầu.
"Anh làm gì vậy? Anh có văn kiện cần dịch sao?" Cô tò mò hỏi.
Anh áp môi vào vành tai cô hôn 1 cái, “Em phiên dịch anh.”
Cô lập tức hiểu anh đang nói gì.
Khuôn mặt già nua của Thẩm Thanh Ca đỏ bừng.
Vào phòng ngủ, cô khóa cửa lại mới có cảm thấy an toàn.
Cô chống tay lên hông và nói: "Anh không phải có phản ứng mang thai sao? Tại sao vẫn muốn làm chuyện này?"
“Không chậm trễ." Bạc Đình cây ngay không sợ chết đứng.
Cô kiễng chân lên hôn lên cằm anh vài cái, “Vậy anh chú ý một chút.”
“Ừ.” Bạc Đình bế cô lên giường, vùi đầu vào cổ cô.
Nhiệt độ trong phòng ngày càng tăng cao...
Lúc này vẫn chưa khám thai, khi Thẩm Thanh Ca mang thai được năm tháng, cô định đến bệnh viện kiểm tra.
Đúng lúc Bạc Đình vừa tan làm, hoàn thành một dự án trong tay, anh liên đi cùng cô.
“Có phải cơ thể em không thoải mái không?” Anh ôm cô, lo lắng hỏi.
Cô lắc đầu, "Chỉ là em nghĩ nên kiểm tra một chút, cơ thể phụ nữ mang thai rất yếu ớt, nên phải được bác sĩ khám."
Lông mày Bạc Đình giãn ra, "Việc này đơn giản thôi, chúng ta mời một bác sĩ gia đình, nhà bạn bè anh ở Cảng Thành đều có.”
“Không cần khoa trương như vậy, chẳng phải chúng ta đã đến bệnh viện rồi sao?" Cô sờ sờ cái bụng phồng lên của mình.
Thật ra cô có chút lo lắng về cái bụng của mình, rõ ràng mới có năm tháng nhưng nó đã to như thai phụ sáu tháng.
Có phải cô đã ăn quá nhiều, khiến thai nhi quá béo và quá to không?
Cuối cùng, Thẩm Thanh Ca đã chọn phòng khám trung y để khám.
Sau khi bác sĩ Trung y bắt mạch cho cô, mặt mày rạng rỡ tươi cười.
"Có phải tôi cho con ăn quá nhiều rồi, đến lúc đó sẽ khó sinh không? Có phải tôi nên giảm cân không?" Thẩm Thanh Ca nói ra suy đoán của mình.
Bác sĩ Trung y lắc đầu, "Chúc mừng! Cô tuyệt đối không được giảm cân!"
"Chúc mừng cái gì?" Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
Bác sĩ Trung y nói: "Chúc mừng cô đã mang thai đôi."
"Anh Đình! Trong bụng em có hai em bé." Thẩm Thanh Ca vô cùng phấn khích.
Bạc Đình cau mày nói: "Giày vò cô ấy nhiều như vậy? Chúc mừng cái gì?"
“Ồ, người trẻ không thể nghĩ như vậy, dù sao một lần mang thai cũng là một lần sinh, hai lần sinh nở cũng là sinh, dứt khoát sinh hai đứa." Bác sĩ Trung y khuyên bảo nói.
Bạc Đình siết chặt vai Thẩm Thanh Ca: “Sau khi chúng ta sinh xong lần này, thì sẽ không bao giờ sinh nữa.”
“Được.”
Về đến nhà, Bạc Đình gọi điện đem chuyện Thẩm Thanh Ca đang mang thai đôi nói với Khương Lê.
Lúc đầu Khương Lê còn rất vui vẻ, cười khúc khích, nhưng đột nhiên lại thở dài: "Mẹ đã già rồi, làm sao có thể ôm nổi hai đứa nhỏ? Mẹ còn phải chăm sóc Thanh Ca trong thời gian con bé ở cữ, đến lúc đó con phải tự giác giúp một chút, đừng cảm thấy nó không liên quan gì đến con."
"Mẹ yên tâm đi, đến lúc đó nhờ bảo mẫu chăm sóc, sức khỏe của mẹ không tốt cũng đừng già vò nữa." Bạc Đình nhẹ nhàng mỉm cười.
Đột nhiên, Vạn Dụ cầm lấy ống nghe nói: "Chúc mừng Thanh Ca, chuyện mà cháu nhờ chú nghe ngóng, chú đã nghe được rồi! Hiện tại chỉ có một người đấu thầu với cháu, gần giống như mức giá 380.000 đồng tiền của cháu đưa ra. Năm nay phải nhanh lên, nếu không sang năm nhà nước có thể phải chuyển nó thành nhà ở cho gia đình."
Trong lòng Thẩm Thanh Ca rất kích động, "Cảm ơn chú Vạn."
380.000 đồng tiền, đây là cái giá rất hợp lý!
Đúng như những gì cô dự tính!
Nhưng cô vẫn không đủ khả năng chi trả, trừ khi cô bán một số tài sản mà cô sở hữu, bán đồ trang sức, rút hết số tiền trong sổ ngân hàng, có lẽ sẽ đủ.
Nhưng như vậy, sau này sẽ không có tiền thuê đội thi công.
Hơn nữa tiệm cơm, cửa hàng quần áo, nhà xưởng cũng có thể thiếu tiền vốn xoay sở.
Nghĩ tới đây, sắc mặt cô có hơi khó coi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận