Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 900 -




“A…… Đều tại anh!” Khuôn mặt của Thẩm Thanh Ca ửng đỏ, đánh ở trên đùi anh một cái.
Bạc Đình buồn cười, hai đứa nhỏ này, học theo còn rất giống.
“Bạc An và Bạc Vân, hai đứa bị ngứa mông sao?” Anh dạy dỗ bằng giọng cưng chiều.
Bạc An không phục lắm, “Nhưng mà mỗi lần bọn con diễn cái này, ông cố nội đều cười rất vui vẻ.”
“Bọn con còn diễn ở lớp học nữa, cô giáo cũng cười luôn.” Bạc An nói với vẻ dễ thương.
Thẩm Thanh Ca đỡ trán, “Sau này không được học theo cha và mẹ nữa!”
“Được rồi.” Hai đứa nhỏ cúi đầu xuống.
Bỗng nhiên, Bạc Đình dừng xe ở bên lề đường, “Anh đưa con đi mua đồ ăn, em cứ ngồi ở trong xe nghỉ ngơi đi.”
“Được.” Thẩm Thanh Ca nói với giọng ngọt ngào.
“Hai đưa nhắm mắt lại.” Bạc Đình ra lệnh cho hai bảo bối nhỏ ở ghế sau xe.
Hai bánh bao sữa nhỏ theo thói quen khép mắt lại.
Bạc Đình hôn một cái ở trên môi của Thẩm Thanh Ca.
“Được rồi, xuống xe đi!” Anh đi xuống xe.
Hai đứa nhỏ nhanh chóng đuổi kịp, nắm tay của cha mình.
Lúc Thẩm Thanh Ca đang ngồi trên xe chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên thấy ông Lâm, anh ta đi đôi giày nhựa cũ nát, ngồi xổm ở trước con mương cách tiệm cơm không xa rửa bát đĩa.
Cô hơi nghi ngờ, mở cửa xe đi xuống tìm anh ta.
“Anh Lâm, sao anh lại tự rửa bát đĩa vậy?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Ông Lâm ngước mắt lên, lúc nhìn thấy Thẩm Thanh Ca liền sửng sốt vài giây, sau đó vẩy bọt nước trên tay đi, “Cô là…… Em dâu! Tôi đã xem báo chí rồi, hiện tại Bạc Đình quá lợi hại, đều thành ông chủ lớn.”
Cô hơi mỉm cười, “Anh Lâm, người phục vụ ở trong tiệm của anh đâu?”
“Haizz, tôi đã sớm không mở cửa hàng nữa rồi! Hiện tại việc kinh doanh ở tiệm cơm quốc doanh đều bị trì trệ, cửa hàng của tôi bị đóng cửa, tôi liền đi làm thêm ở trong cửa hàng của học trò trước kia.” Ông Lâm cười một cách chua xót.
“Vậy tiền lương thì sao?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Ông Lâm cúi đầu, “Hồ Hoa sinh con, trong nhà có ba đứa bé đâu, đều tới tuổi phải đi học rồi, mỗi tháng chỉ có hai mươi đồng tiền, chỉ có thể miễn cưỡng ăn cơm no. Tiền tiết kiệm trong nhà đều sắp không còn nữa!”
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo blouse trắng đi ra, “Anh Lâm, sao anh lại lười biếng rồi? Làm nhanh lên!”
“Ai, được được được……” Ông Lâm tiếp tục ngồi xổm xuống rửa bát đĩa.
Thẩm Thanh Ca liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông trẻ tuổi này, lúc trước anh ta từng làm học việc ở tiệm cơm quốc doanh của ông Lâm.
“Dù sao anh Lâm cũng coi như là thầy của anh, sao anh có thể đối xử không hề khách sáo với thầy của anh như vậy?” Thẩm Thanh Ca nhịn không được bênh vực kẻ yếu.
Người đàn ông cười nói, “Hiện tại tôi mới là giám đốc của tiệm cơm quốc doanh, anh ta chỉ là người rửa bát mà thôi! Tôi cũng không thể quỳ xuống, cầu xin anh ta rửa bát đúng không? Mấy người sĩ diện thì tự làm ông chủ đi, đừng ở chỗ này ra vẻ nữa!”
“Thôi bỏ đi, Thanh Ca.” Ông Lâm nhỏ giọng khuyên nhủ.
Người đàn ông thấy ông Lâm chịu thua, liền cười rồi đi.
Nhìn đến thấy bạn tốt trước kia sống không dễ dàng, trong lòng của Thẩm Thanh Ca có chút khó chịu, “Anh Lâm, anh biết trung tâm thương mại bên cạnh chợ Hoa Điểu không? Tôi chuẩn bị kêu gọi người kinh doanh mở cửa hàng ở lầu 3, chính là sẽ cho thuê mặt bằng cửa hàng với giá rẻ.”
“Cảm ơn, em dâu, chính là tiền tiết kiệm của nhà tôi không còn nhiều nữa, tôi sợ thuê không nổi.”
Thẩm Thanh Ca nói: “Miễn phí nửa năm đầu, không cần tiền thuê, anh thử xem! Không phải việc kinh doanh lúc trước của tiệm cơm quốc doanh của anh còn khá tốt sao?”
Ông Lâm tâm động, anh ta quay đầu lại nhìn người đàn ông trẻ tuổi kia, nhỏ giọng nói: “Vậy để tôi về nhà bàn bạc với Hồ Hoa, lại tìm bạn bè trước đây mượn ít tiền.”
Cô gật đầu, “Nếu bạn bè của anh cũng gặp khó khăn, hai người có thể làm chung mở cửa hàng ở trung tâm thương mại, tôi sẽ chào đón tất cả.”
“Được! Cảm ơn em, em dâu!” Ông Lâm vô cùng cảm kích.
“Đừng khách sáo, anh cứ đi lên tầng 4 của trung tâm thương mại tìm tôi là được.” Thẩm Thanh Ca nói.
Đúng lúc này, Bạc Đình mang con ra tới, “Anh Lâm?”
Hai đứa nhỏ lễ phép chào: “Chào chú Lâm.”
“Ha ha, chào cậu, chào hai đứa! Hai đứa nhỏ thật là xinh đẹp!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận