Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 375 -




Lời này không khỏi có cảm giác vô cùng đáng thương.
Làm như cô hạn chế tự do của Bạc Đình vậy!
Cô gật đầu, “Có thể.”
Thật ra Bạc Đình cảm thấy không sao cả, anh đi ra ngoài hay không đi ra ngoài đều được, nhưng chủ yếu là phải lấy nước tắm cho cô.
Chờ đến bầu trời hơi tối, Bạc Đình liền xách theo thùng nước chuẩn bị ra cửa.
Thẩm Thanh Ca gần như lấy tốc độ một trăm mét lao tới, từ phòng ngủ chạy ra đến cổng lớn, nắm chặt tay anh, “Hiện tại trời còn rất sáng.”
“Em thật là có tật giật mình, bên ngoài không có ai cả.” Bạc Đình bất đắc dĩ nói.
Cô thò đầu nhỏ từ bên trong cửa nhìn ra ngõ nhỏ, thật sự không có ai.
“Em đi cùng anh.”
Dọc đường đi thật sự không có ai, hai người thuận lợi múc nước trở về, ở cửa gặp A Long mang theo Hoàng Anh trở về.
“Chị Thanh Ca, đi lấy nước thôi mà hai người đều không nỡ tách ra à.” Hoàng Anh trêu đùa.
Thẩm Thanh Ca véo một cái ở bên hông Bạc Đình, ranh mãnh nói, “Đúng vậy, hai người xem Bạc Đình lớn như vậy rồi, còn muốn để cho chị đi cùng anh ấy.”
Bạc Đình bất đắc dĩ nhìn cô gật đầu.
“Ha ha ha……” Hoàng Anh cùng A Long đều nở nụ cười.
“Ai, cổ của anh Bạc Đình sao lại có một chỗ bị đỏ lên vậy? Bị côn trùng độc cắn sao? Cái này cần phải bôi tinh dầu.” Hoàng Anh rốt cuộc mới 16 tuổi, vẫn là trẻ con, ngày thường trong miệng không kiêng kỵ gì nhưng thực tế không hiểu những cái này.
Mặt của A Long có chút đỏ, anh ta nói: “Bôi cái rắm!”
“Không bôi tinh dầu thì bôi cái gì? Có chút côn trùng rất độc, cắn một cái phải sưng đến vài ngày.”
Nháy mắt, khuôn mặt của Thẩm Thanh Ca đỏ lên.
A Long đùa giỡn nói: “Em đừng hỏi, em nói nhiều làm gì.”
Nói xong, anh ta chạy xe đạp chở Hoàng Anh đi.
“Miệng của em có phải cũng rất độc hay không?” Bạc Đình hơi cúi người xuống nói.
Cô chạy nhanh vào cửa, thảo luận chuyện này ở trước cổng lớn, anh có biết xấu hổ hay không vậy?
Sau khi vào cửa, Bạc Đình mới thả thùng nước xuống, cô liền chống eo nói: “Không cho anh nói chuyện này, nếu không anh liền ngủ trên sàn nhà.”
Sao anh có thể ngủ trên sàn nhà được?
“Được rồi, anh không nói.” Anh nhận thua.
Ngày hôm sau, vết đỏ trên cổ Bạc Đình còn chưa có biến mất.
Anh ngồi ở trước bàn trang điểm, soi gương một lúc lâu cũng chưa chịu đi.
Thẩm Thanh Ca chải đầu cũng đều không có soi gương.
Anh quan tâm cổ của chính mình như vậy không phải vì cái gì khác, mà là bởi vì nó vẫn còn trên cổ, thì Thanh Ca cũng không chịu thân thiết cùng anh.
Vết đỏ chán ghét này tốt nhất nhanh chóng biến mất …… Sau đó để cho Thanh Ca làm cái mới cho anh.
Cô ôm bờ vai của anh từ phía sau, khuôn mặt nhỏ dán ở trên mặt anh, “Anh Đình, sáng sớm anh làm đẹp làm cái gì?”
“Không có.”
“Em từng xem qua ở trên một quyển sách, đột nhiên đàn ông thích trang điểm, rất có khả năng là muốn ngoại tình.” Cô đùa anh.
Sắc mặt của anh quả nhiên trở nên hoảng loạn, “Sao anh có thể phản bội em? Anh hận nhất là loại người này! Anh ngoại tình cùng ai? Trừ em cùng mẹ anh ra, tên của những người phụ nữ khác anh đều không nhớ rõ.”
“Ha ha ha……” Cô phụt cười.
Bạc Đình không hiểu tại sao cô lại cười, bỗng nhiên có chút giận dỗi.
Anh bóp lòng bàn tay mềm mại của cô hai lần, “Em xem được từ trên quyển sách nào? Không lo học, chỉ toàn nhìn sách tào lao gì đâu.”
“Sao có thể nói là sách tào lao đâu? Đó là sách để em hiểu về chồng em hơn.” Cô hôn ở trên mặt anh một cái.
Khuôn mặt đạp trai vốn đang căng thẳng của Bạc Đình, lúc này mới có chút thả lỏng ra, lông mày vốn nhíu xuống hơi nhướng lên.
“Anh đừng ngồi ở trước gương, nhường chỗ cho em.” Cô đẩy anh đi.
Anh xoa cổ, đành phải đứng dậy.
Thẩm Thanh Ca giải xong đề liền đi phòng bếp dọn dẹp, mới phát hiện ra tương ớt làm tháng trước còn có một bình to.
Ngày thường Bạc Đình không thích ăn cay, cho nên cô xào rau bỏ tương ớt rất ít.
Tay nghề làm tương ớt của cô chính là có một không hai! Lần trước mang cho mẹ, mẹ còn khen cô rất lâu đâu.
Mắt thấy lại qua nửa tháng liền muốn hư, cô cảm thấy rất tiếc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận