Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 597 -




Lúc này, Thẩm Thanh Ca mới kịp phản ứng, Tuyết Lị là muốn kéo dài thời gian mua rượu để cho cô ta cùng Bạc Đình ở chung với nhau.
Bên kia, trong phòng riêng.
Tuyết Lị đứng dậy ngồi vào bên cạnh Bạc Đình, trên người cô ta có mùi nước hoa nồng nặc.
“Bạc Đình, hiện tại anh thật sự hạnh phúc sao? Thật ra anh là thiếu gia nhà họ Bạc, anh xứng đáng có cuộc sống tốt hơn nữa.” Tuyết Lị chống đầu, đôi mắt nhìn anh chằm chằm.
Bạc Đình cũng không thèm nhìn cô ta, lười biếng nói: “Làm cô thất vọng rồi, hiện tại tôi rất hạnh phúc.”
“Em biết anh chướng mắt nhà xưởng của nhà họ Bạc, em cũng có cổ phiếu ở Cảng Thành …… Hai chúng ta còn có khả năng đúng không?”
Bạc Đình cười lạnh, “Đôi mắt của tôi không mù, vợ của tôi vừa thông minh vừa xinh đẹp! Ai cho cô có dũng khí nói những lời này vậy?”
“Bạc Đình, chúng ta đều không phải trẻ con! Tiền mới là quan trọng nhất, chồng trước của em cho em rất nhiều tiền, sau khi hai chúng ta ở bên nhau có thể kiếm thêm nhiều tiền ở Cảng Thành.” Tuyết Lị duỗi tay muốn sờ mu bàn tay của Bạc Đình.
Bạc Đình nhanh chóng rút tay lại, đôi mắt đào hoa của anh hơi nhíu lại, “Chắc cô nên cảm ơn Thanh Ca, nếu không phải cô ấy không cho tôi đánh người, tôi đã sớm đánh cô rồi.”
Tuyết Lị cũng không tức giận, không hề bối rối cởi áo khoác, lộ ra váy hai dây có cổ áo rất thấp, dáng người của cô ta rất đầy đặn, thật sự rất quyến rũ.
“Bạc Đình, anh chính là đàn ông, anh thật sự không hề rung động chút nào sao? Em chính là người có hương vị phụ nữ nhất trong tất cả những người phụ nữ, mạnh hơn các cô gái trẻ nhiều!”
“Anh còn nhớ rõ sao? Khi còn nhỏ em hay lôi anh đi chơi trò đóng vai gia đình, em làm mẹ, anh làm cha.”
Giọng nói của Tuyết Lị quả thực thay đổi mười tám vòng, vô cùng quyến rũ.
Bạc Đình nắm chặt nắm tay, cảm giác bên người ngồi một con heo mẹ già.
“Anh nhìn em đi, Bạc Đình…… Thẩm Thanh Ca thật sự phù hợp với anh sao? Cô ấy chính là con nhóc ở nông thôn, không hiểu cổ phiếu cũng không hiểu anh.”
Anh cầm lấy một chén trà nóng, hất thẳng sang chỗ Tuyết Lị.
“A……” Tuyết Lị che ngực lại.
Bạc Đình đứng dậy, vẻ mặt ghét bỏ, “Vừa già vừa xấu, cũng đừng ghê tởm người khác.”
Anh bước nhanh đi ra phòng riêng, vừa mở cửa ra liền thấy Thẩm Thanh Ca đang cầm rượu vang đỏ.
Tuyết Lị thấy Thẩm Thanh Ca tới, cố ý đem cổ áo kéo xuống, vẻ mặt xấu hổ.
“Cô từ từ uống.” Thẩm Thanh Ca cười nhạo đem rượu vang đỏ để trên bàn.
Sau đó cô nhanh chóng đuổi theo Bạc Đình đang đi xuống lầu.
“Tình huống như thế nào?” Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
“Cô ta tưởng bao nuôi anh.” Bạc Đình lạnh lùng nói.
Cô phụt cười, “Sao anh không đồng ý?”
Bạc Đình hung dữ trừng mắt liếc cô một cái.
Thẩm Thanh Ca kéo tay anh, trêu chọc nói: “Em nghe thấy cô ta nói hai ngươi lúc còn nhỏ chơi đóng vai gia đình, cô ta làm mẹ, anh làm cha…… Tình cảm lúc nhỏ của hai người khá là tốt.”
“Đừng nghe cô ta nói bậy! Đó là vì bọn họ nói làm cha không cần làm cơm, nằm ở một bên là được, anh muốn bớt việc.”
Thẩm Thanh Ca cười không dừng lại được, thật là một lý do đơn giản.
Không nghĩ tới mạch não lúc nhỏ của Bạc Đình liền kỳ lạ như vậy.
“Cuối cùng anh cũng biết mục đích Tuyết Lị tiếp cận anh, cô ta chuẩn bị để cho anh giúp cô ta chơi cổ phiếu.” Ánh mắt của Bạc Đình dần trở nên lạnh lùng.
“Cho nên? Anh chuẩn bị giúp cô ta sao? Nghe nói cô ta chính là người phụ nữ giàu có, có cô ta thêm vốn vào, rất nhanh anh đã có thể thăng chức.” Thẩm Thanh Ca trêu chọc nói.
Anh véo ở trong lòng bàn tay cô, “Em thiếu đánh sao? Anh mà ăn cơm mềm cũng chỉ ăn cơm mềm của em thôi.”
Thẩm Thanh Ca cảm giác lời này kỳ quái, “Anh Đình, có phải nên nói anh là miễn cưỡng ăn cơm mềm hay không?”
“Ai ăn cơm mềm?” Anh véo ở bên hông cô.
Mặt cô ửng đỏ, “Đợi lát nữa anh về nhà rửa mắt đi, em đều cảm thấy cay đôi mắt.”
Bạc Đình cũng vô cùng không thoải mái.
Anh muốn tiêu số tiền lớn xin một đôi mắt chưa nhìn thấy Tuyết Lị.
Thẩm Thanh Ca tính tiền xong liền đi rồi.
Bữa cơm này tiêu hơn ba mươi đồng tiền đâu, lòng cô rất đau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận