Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 659 -




Đêm đó, Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình liền nhận được lời mời tham gia tiệc tân gia nhà của Hoàng Anh.
Diện tích ngôi nhà nhỏ mà Hoàng Anh mua khoảng 30 mét vuông, thêm cả phòng bếp, WC, phòng ngủ linh tinh nữa là 5-60 mét vuông.
Căn nhà này hoàn toàn đủ cho Hoàng Anh và Hoàng Tam ở.
Hơn nữa lúc này mua phòng không có phiền phức như đời sau, hạn chế hộ khẩu được đăng ký, hạn chế mua nhiều linh tinh.
“Hoàng Anh, đây là tiền mà em kiếm được từ việc bán cá sao?” Thẩm Thanh Ca kinh ngạc hỏi.
Hoàng Anh lắc đầu, “Bán cá kiếm cũng không được nhiều lắm, mấy tháng này em mệt gần chết cũng chỉ lời có mấy trăm. Chủ yếu là tiền lúc trước bán bút máy tiết kiệm được, anh của em cũng vay em hai nghìn.”
“Hoàng Anh, em cũng thật lợi hại. Chỉ sợ hiện tại người muốn cưới em đã xếp hàng dài đến tận sông.” Thẩm Thanh Ca nói giỡn.
A Long đỏ mặt cúi đầu.
“Em mới không kết hôn đâu! Đàn ông ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của em!” Hoàng Anh cũng nói đùa.
Hoàng Anh còn mời hai người em trai và em gái của Tạ Dương cùng tới để ăn cơm.
Tạ Dương rất hiểu lễ nghĩa, mang theo bao lì xì cùng một xô hải sản lớn.
“Cậu là em trai sao tôi có thể nhận tiền của cậu được? Mau lấy đi đi!” Hoàng Anh chết sống cũng không lấy bao lì xì, chỉ xách xô hải sản vào phòng bếp.
Buổi tối, bọn họ làm một bàn hải sản.
Cá đù vàng nhỏ chiên, canh cá trích, cua xào hương cay, tôm nhuyễn tỏi ……
Đồ ăn phong phú làm cho người ta nuốt nước miếng.
“Chị Hoàng Anh, đây là con cua mà em cố ý bắt cho chị, nhưng mà người khác nói con gái ăn con cua không được tốt cho lắm.” Tạ Dương quả thực là một chàng trai ấm áp.
“Tạ Dương, cậu cũng thật là, toàn làm điều con gái thích! Trách không được chị Thanh Ca đều giúp cậu.” Hoàng Anh cười gắp một miếng cua.
A Long nghe xong lời này một bụng đầy tức giận, anh ta đặt đôi đũa xuống, khoanh tay không ăn.
“A Long, tôi làm cua xào hương cay thơm như vậy, cậu không ăn sao?” Thẩm Thanh Ca biết anh ta đang ghen tị, cười trêu ghẹo.
“Bụng của em không thoải mái, không muốn ăn.” A Long xụ mặt.
Nhưng trên bàn căn bản không có ai để ý anh ta, Hoàng Tam và Bạc Đình đều dùng ánh mắt nhìn đứa ngốc nhìn anh ta.
Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, Tạ Dương tìm lời để nói, “Con cua chị làm ăn thật ngon.”
“Đáng tiếc thành phố Thượng Hải không có biển! Tôi còn biết xào sò lụa, ăn rất ngon! Đến lúc đó nếu có điều kiện, tôi sẽ làm cho mọi người.” Thẩm Thanh Ca kiêu ngạo hất mặt lên.
“Sò lụa? Đây là con ở trong biển đúng không?” Tạ Dương cúi đầu, “Đến lúc đó em cũng muốn bán sò lụa! Đưa đồ ở trong biển tới thành phố Thượng Hải bán, chắc chắn có thể kiếm rất nhiều tiền.”
A Long bắt được cơ hội, lập tức hắt nước lạnh, “Ha ha, chờ đưa đồ ở trong biển vận chuyện tới đây, cậu đoán như thế nào? Thúi!”
“Người ta vẫn là một đứa trẻ, anh đừng luôn hắt nước lạnh được hay không?” Hoàng Anh liếc anh ta một cái.
Mặt của A Long đều tái đi, dáng vẻ như rất tổn thương.
“Chị Hoàng Anh, không có việc gì, thật ra anh A Long nói cũng có đạo lý.” Tạ Dương vội vàng khuyên nhủ.
Mọi người trên bàn đều cảm giác bầu không khí rất vi diệu……
Sau khi ăn xong, trên đường về nhà, Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình sánh bước bên nhau.
Cô thử hỏi: “Anh Đình, anh xem Hoàng Anh mua nhà có rẻ như vậy, chúng ta có nên mua thêm một cái không?”
“Phòng ở trong nhà không đủ cho em ở sao?” Bạc Đình cười hỏi.
“Nhưng em cảm giác thứ có lợi ích thực tế như vậy, không mua liền mệt! Nói không chừng nhà ở sẽ rất có giá trị ở trong tương lai.” Cô điên cuồng ám chỉ Bạc Đình.
Anh tự hỏi, “Hay là mua trang sức bằng vàng cho em?”
“……” Lúc này, Thẩm Thanh Ca mới nhận ra nỗi ám ảnh về chấp niệm mua một chiếc vòng cổ bằng vàng của Bạc Đình.
Cô thật sự quá ngốc quá non!
Anh mua vòng cổ bằng vàng cũng là tài sản, giống ý tưởng mua phòng của cô.
Lúc trước cô ghét bỏ ánh mắt của Bạc Đình xấu, còn ngốc nói anh đưa cái khác.
“Nếu không mua cả hai?” Cô hỏi.
“Được.”
Hai người cứ như vậy mà đạt được thỏa thuận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận