Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 120 -




Bạc Đình chở Thẩm Thanh Ca đi khỏi thôn bằng chiếc xe đạp.
Ở cổng thôn, Vương An Na và Đỗ Kỳ Kỳ đang đứng cạnh nhau, nói chuyện rất vui vẻ.
“Bọn họ đang chuẩn bị làm việc gì xấu đi?" Bạc Đình mỉa mai nói.
“Quan tâm bọn họ làm gì.” Thẩm Thanh Ca vòng tay qua eo anh, tìm một góc thoải mái và dựa vào tấm lưng rộng rãi của anh.
Đỗ Kỳ Kỳ và Vương An Na cộng lại có 800 cái chuyện xấu. Đỗ Kỳ Kỳ có 801 cái, Vương An Na phụ thêm một cái!
Như vậy tổ hợp, không cần phải lo lắng!
Khi vào thành, Thẩm Thanh Ca đã nhanh chóng nấu một trăm năm mươi quả trứng da hổ.
Cô lại đặt thêm một lô bút máy và mực nước vào nhà kho.
Điều kỳ lạ là hôm nay không có ai ở chợ đen.
Trở lại nhà A Long, Bạc Đình và A Long đang đặt bếp than lên xe đẩy.
“Tại sao chợ đen lại không có ai vậy?” Cô tò mò hỏi.
“Mỗi tháng chợ đen đều sẽ đổi sang địa phương khác.” Bạc Đình kiên nhẫn giải thích.
Lần này phải đi rất lâu mới đến chợ đen mới.
Các quầy hàng đầy những gương mặt quen thuộc.
Tuy nhiên, Trương góa phụ bên cạnh gian hàng của cô đã không còn ở đó mà thay vào đó là một thím bán kẹp tóc, phỏng chừng Trương goá phụ bị mọi người xa lánh nên đi rồi.
“Chị Thanh Ca, tại sao chị lại tới nơi này?" Hoàng Anh có chút kinh ngạc.
“Có chuyện gì vậy?” Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
Hoàng Anh chỉ vào vài tòa nhà ngang cách đó không xa, "Những người sống ở đây đều ở trong một đơn vị tốt, đồ ăn nhẹ và đồ uống không thiếu, bọn họ đều mua hàng cao cấp!"
Thẩm Thanh Ca nhìn kỹ hơn, không có ai mua ở những quầy hàng thịt, trứng, gạo và mấy đồ ăn linh tinh khác.
Bạc Đình nghe thấy vậy nên đưa cho cô ba đồng tiền, "Cho anh mười trái trứng."
Cô hờn dỗi lườm anh một cái, "Đừng lộn xộn!"
“Bán cho người khác thì được, bán cho anh thì không được sao?” Thân hình to lớn của anh dừng trước mặt cô.
Thẩm Thanh Ca đẩy lưng đuổi anh ra ngoài, "Về nhà em sẽ làm cho anh!"
“Được.” Trên khuôn mặt lạnh lùng của Bạc Đình lộ ra vẻ ôn hòa hiếm có, không chút khó chịu.
Thấy vậy, Hoàng Anh lại bị sốc.
Một người ngông cuồng và tàn nhẫn như Bạc Đình đã bị chị Thanh Ca trị cho dễ bảo.
Khi Thẩm Thanh Ca quay lại quầy hàng, một vài người bán hàng nhỏ đã đến mua trứng.
Đ hơn một tuần bọn họ không ăn, chỉ ăn trứng luộc trong nước trà, họ luôn thèm trứng da hổ.
Điều này khiến Thẩm Thanh Ca rất bận rộn.
“Vừa rồi là anh trai của cô sao?” Thiếu niên bán máy may hai má ửng hồng hỏi.
“Là người yêu của tôi!" Thẩm Thanh Ca thẳng thắn thừa nhận.
Thiếu niên mím môi, tựa hồ có chút đáng tiếc, ".…..Cho tôi thêm hai quả trứng."
Thẩm Thanh Ca nhanh chóng lấy ra hai quả trứng và bọc chúng trong giấy báo phế liệu rồi đưa cho anh ta.
Cô đại khái nhìn ra được chàng trai này đối với cô rất tốt!
Tám chín phần mười là có ý với cô!
Tốt nhất là cô nên nói rõ với anh ta.
Chỉ chốc lát sau, Thẩm Thanh Ca đã bán được hơn chục quả trứng.
Nhưng sau khi bán được hơn chục trái, chợ đen đã không còn khách hàng.
Thím hàng xóm bán kẹp tóc nói đùa: “Cô bé, cô làm nhiều thế sao bán hết được?”.
Một thím bán khăn lụa trêu: "Đi bộ hai tiếng, ra nhà ga xe lửa ở phía sau chợ đen ấy! Ở đó có người mua đấy."
“Không cần các người lo lắng." Thẩm Thanh Ca trả lời thẳng thừng.
Hai thím nhìn nhau cười, muốn xem cô mất mặt.
Cô tính thời gian, đem bếp than tắt đi, lúc này công nhân chưa tan làm, không có người mua cũng là chuyện bình thường.
Một lúc sau, rất nhiều nữ công nhân mặc áo sơ mi bông sợi tổng hợp và thắt bím tóc đi đến.
Sau đó là các nam công nhân viên chức mặc đồng phục xanh xám.
Đàn ông ngó nghiêng xe đạp xem thuốc lá, rượu, bia…… còn phụ nữ đổ xô đến các sạp hàng bán khăn lụa, kẹp tóc, dép nhựa.
Bà thím bán khăn lụa bên cạnh cười nói: "Cô gái nhỏ này, vừa rồi tôi nói với cô cô còn tức giận! Trứng gà cô không bán được đúng không?"
“Làm như cô bán được không bằng! Gian hàng của cô rất nhiều khách hàng, khách hàng sờ soạng cũng không mua đấy thôi!" Hoàng Anh châm chọc nói.
Điều này khiến người bán khăn lụa tức giận đến mức không biết nên ghét Thẩm Thanh Ca và Hoàng Anh hay là những khách hàng này.
Thẩm Thanh Ca lấy từ trong không gian ra một con dao nhỏ và một chiếc tăm, chặt một quả trứng da hổ thành mười mấy miếng, cho vào bát rồi cắm một chiếc tăm lên trên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận