Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 439 -




Về đến nhà thì Bạc Trường Sinh đã tỉnh dậy.
“Chị dâu, mọi người đã đi đâu vậy?” Bạc Trường Sinh gãi mặt.
Cô xấu hổ giải thích, “Tụi chị tìm cảnh sát để bắt bọn bắt cóc.”
“Chú bị bắt rồi sao?” Vẻ mặt của Bạc Trường Sinh đầy vẻ chán ghét.
Điều này làm cho Thẩm Thanh Ca ngạc nhiên, cô còn tưởng rằng Trường Sinh sẽ đau lòng.
“Em không lo lắng cho chú của mình sao?”
Cô bé giơ khẩu súng lục lên: “Người xấu nên bị cảnh sát bắt đi! Bắn hắn đi, biubiu……”
Thẩm Thanh Ca:……
Đúng là một đứa cháu hiếu thảo!
Cô cười nói:“Thật ra chú của em tội không đáng chết.”
Giọng điệu của Bạc Trường Sinh có chút thất vọng, “Ồ……”
Bạc Đình nhàn nhạt nói: “Anh đã gửi thư tống tiền qua bên kia rồi, để xem ông nội Bạc xử lý như thế nào.”
Hôm sau, Đỗ Kỳ Kỳ được thả ra khỏi đồn công an.
Rốt cuộc thì cô ta chỉ là nói vài lời, không gây ra nguy hiểm gì đáng kể.
Trên đường trở về thôn, cô ta ngồi trên máy kéo thì nghe thấy mọi người ở thôn Phú Quý ở bên cạnh đang nói chuyện.
“Tôi mới thi đậu được 230 điểm, còn tưởng rằng chính mình chỉ có thể thi vào trường cao đẳng sư phạm địa phương. Kết quả tôi lại được nhận vào một trường đại học ở thành phố Thượng Hải.”
“Tôi cũng thế! Tôi thi được 200 điểm, nhưng mà có thể được nhận vào trường đại học Hán Xuyên ở phía nam.”
Đỗ Kỳ Kỳ nghe xong toàn bộ câu chuyện cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Điểm thi của bọn họ không cao bằng cô ta, nhưng trường đại học mà họ được nhận vào lại tốt hơn nhiều so với dự đoán ban đầu.
Ngay cả những người kém cô ta hơn mười điểm cũng được nhận vào một trong mười trường đại học hàng đầu cả nước.
Có vẻ như cô ta sẽ vào được đại học Kinh Hải.
Haha, đây gọi là bỉ cực thái lai*!
(*) Bỉ cực thái lai: ý nói vận tới chỗ cùng cực thì vận thông đến, Khổ hết lại sướng, rủi hết lại đến may.
Vậy nếu Thẩm Thanh Ca đạt hơn 400 điểm trong kỳ thi thì sao? Chẳng phải cô ta cũng học cùng trường đại học với Thẩm Thanh Ca sao?
Sau này nhất định phải làm nhục cô ấy một cách nặng nề.
Sau hơn một giờ ngồi trên máy kéo, Đỗ Kỳ Kỳ bị xóc nảy đến mức muốn nôn mửa.
Nhưng cô ta không quan tâm đến việc nôn mửa, cô ta nóng lòng muốn chạy đến văn phòng ủy ban thôn ngay khi xuống xe.
Nhiều thanh niên trí thức đã tụ tập ở đó.
"Thanh Ca, cảm ơn cô nhé! Nếu không phải cô bảo tôi viết nguyện vọng vào trường đại học Hoa Trung thì tôi chắc chắn đã nguyện vọng vào một trường đại học ở vùng sâu vùng xa rồi."
“Đúng vậy, Thanh Ca, dự đoán của cô thật chuẩn!”
Thẩm Thanh Ca cầm trên tay thư thông báo trúng tuyển, kết quả này khiến cô vô cùng hài lòng, cô đã được nhận vào khoa Tiếng Anh!
Đây là một chuyên ngành phổ biến hiện nay.
Đỗ Kỳ Kỳ đến muộn và mọi người đều có vẻ mặt kỳ lạ khi nhìn thấy cô ta.
Biểu hiện đó không phải là niềm vui, không phải là sự chúc phúc.
Cô ta thầm nghĩ, hừm, một lũ đều đang ghen tị với cô ta!
Bọn họ chắc hẳn phải ghen tị với cô ta lắm vì cô ta đã đạt hơn 200 điểm trong bài thi và được nhận vào trường đại học Kinh Hải giống như Thẩm Thanh Ca.
"Quan bí thư chi bộ, giấy thông báo nhập học của tôi đâu? Ha ha... Tôi đã lâu rồi không nhận được gì từ thành phố Thượng Hải, không ngờ thứ tôi nhận được lại chính là giấy báo nhập học." Quan bí thư chi bộ đưa cho cô ta một tờ giấy nhập học.
Vẻ mặt của Quan bí thư chi bộ phức tạp đưa cho cô ta một cái phong thư, “Chính cô xem đi.”
Phong thư của cô ta nhỏ và khác với phong thư của người khác.
Đỗ Kỳ Kỳ mở ra xem, cô ta cứng đờ đứng bất động tại chỗ.
Một nữ thanh niên trí thức chế nhạo hỏi: “Làm sao vậy? Đỗ Kỳ Kỳ? Nhận được thư thông báo nhập học từ thành phố Thượng Hải, tại sao cô không vui vẻ gì thế?"
"Tôi... Tôi không thi đậu." Đỗ Kỳ Kỳ chết lặng, nước mắt rơi xuống.
Quan bí thư chi bộ thở dài, "Lúc đầu tôi đã khuyên cô nên điền nhiều nguyện vọng hơn! Cô không nghe, còn nói chính mình chỉ học Đại học Kinh Hải..."
Một số nữ thanh niên trí thức khác nói với cô ta: "Năm sau thi lại nhé! Cố lên!"
Đỗ Kỳ Kỳ tức giận đến mức lập tức xé phong thư thành nhiều mảnh, không cam lòng giậm chân.
Bạc Đình giễu cợt liếc nhìn cô ta rồi nắm tay Thẩm Thanh Ca: “Chúng ta về nhà đi, anh sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận