Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 758 -




Ông Lâm vẫn còn muốn mắng, nhưng Thẩm Thanh Ca bị dọa sợ nên nhanh chóng kéo anh ta ra ngoài.
“Anh Lâm, thôi bỏ đi! Tôi không tin cậu ta có thể mở cửa được bao lâu nữa nếu cậu ta cứ thu không đủ chi như vậy!” Thẩm Thanh Ca cau mày nói.
Ông Lâm than thở, “Em gái, em thật ngây thơ! Cậu ta muốn chèn ép vài người chúng ta đóng cửa, sau đó cậu ta có thể để giá trở về mức bình thường.”
Thẩm Thanh Ca đương nhiên cũng nghĩ đến mưu kế này của Bạc Dạ, nhưng thị trường này chính là như vậy.
Sức cạnh tranh trong tương lai sẽ càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Cô nghiêm túc nói: “Chúng ta cũng giảm giá vậy.”
“Không giảm! Chúng ta đều ra giá bằng lương tâm! Còn giảm nữa thì khỏi kiếm tiền đi!” Ông Lâm không đồng ý.
Thẩm Thanh Ca cũng không cố gắng khuyên nhủ nữa, tiệm cơm Quốc Doanh của bọn họ cho dù không kiếm được tiền đi chăng nữa thì cấp trên cũng sẽ trả lương cơ bản cho bọn họ. Cô mở tiệm cơm tư nhân thì lại khác.
Trở lại tiệm mình, Trương goá phụ hỏi: “Thanh Ca, thế nào rồi? Đã nghĩ ra phương pháp gì chưa?”
Thẩm Thanh Ca nhìn bảng giá bản thân vừa sao chép có chút tiếc nuối, “Tôi định giảm giá.”
“Đừng, giá của tiệm chúng ta trước giờ đều không tính vào dạng đắt. Không phải trước đó cô cũng đã nói rồi sao? Giảm giá không có tác dụng gì cả.” Trương goá hụ vội vàng khuyên nhủ, bà ta lo lắng rằng nếu giá món ăn giảm thì lương của bọn họ cũng sẽ giảm.
Thẩm Thanh Ca cười nói: “Yên tâm đi, tiền lương của mọi người sẽ không thay đổi. Chúng ta chỉ tạm thời hạ giá, nếu không giá cả của hai tiệm quá khác biệt thì tiệm chúng ta sẽ không có ai đến ăn.
Trương goá phụ thở phào nhẹ nhõm, “Thanh Ca, cô yên tâm, tôi sẽ về nhà quảng cáo cho hàng xóm láng giềng, để bọn họ đến tiệm của chúng ta ăn.”
Cô cười nói, “Được thôi!”
“Còn có em! Em có thể nói với xưởng trưởng……” Tôn Tú Tú kiêu ngạo nói.
Vẻ mặt của Thẩm Thanh Ca lập tức biến đổi, cô nghiêm túc nói, “Tú Tú, cảm ơn ý tốt của cô. Chỉ là những người bình thường bọn tôi không dám có quan hệ với các ông lớn, sợ rằng tương lai sẽ không thể báo đáp ân tình của người ta.”
Chủ yếu do vị xưởng trưởng đó tâm địa bất chính, lạm dụng quyền lực, dính líu tới ông ta đều không có kết cục tốt đẹp.
“......” Tôn Tú Tú cười mỉa mai.
Thẩm Thanh Ca chắc chắn là đang đố kị với cô ta! Vào giờ phút quan trọng này vẫn còn ra vẻ thanh cao!
Trương goá phụ làm việc rất nhanh chóng, sau khi lau bàn ghế rồi tưới hoa, liền cầm tới một cuốn sổ nhỏ, “Thanh Ca, cô dự tính hạ giá thế nào? Cô nói đi, tôi sẽ ghi nhớ lại.”
“Đơn giản thôi, số lẻ của món ăn đều giảm xuống, đổi thành 66 xu hoặc là 88 xu, coi như là để cầu may.” Thẩm Thanh Ca nửa đùa nửa thật nói.
Trương goá phụ bỗng nhiên tỉnh ngộ, cảm giác như được khai sáng: “Vẫn là cô nhanh trí! Giá này giảm thật có lý!”
Buổi tối sau khi về nhà, Thẩm Thanh Ca kể cho Bạc Đình sự việc xảy ra ngày hôm nay.
Bạc Đình cầm tua vít vặn các linh kiện trong tay, “ Nếu việc kinh doanh khó khăn như vậy, anh sẽ đợi vài ngày nữa rồi mới đi.”
“Không sao đâu, một mình em vẫn làm được!” Cô dựa vào trong lòng anh, “Nhưng anh Đình… lỡ như em phá sản thật thì phải làm sao đây?”
Dù gì ban đầu cô vẫn muốn nuôi Bạc Đình, kết quả hiện tại tiệm cơm còn có thể kiếm tiền hay không cũng không chắc.
“Không phá sản đâu! Không phải chỉ là một tiệm cơm thôi sao? Em muốn mở bao lâu thì mở bấy lâu, anh gánh được hết.” Bạc Đình ôm cô vào lòng.
Trái tim của cô như được ngâm trong mật, vừa ấm áp vừa ngọt ngào, “Liệu như vậy có hoang phí quá không? Hơn nữa nếu sau này có con rồi thì sao có thể tiếp tục như vậy, sao có thể nuôi con được chứ?”
Ngay lập tức nội tâm của Bạc Đình bị lời nói của cô đánh động.
Có con……
Thanh Ca lại muốn có con rồi.
“Anh nhất định sẽ kiếm nhiều hơn nữa để nuôi em và con.” Anh đang hứa với cô, mỗi chữ thốt ra đều được nhấn mạnh.
Cô đương nhiên sẽ tin Bạc Đình, cô nhẹ nhàng gật đầu, “Được.”
“Nhưng mà Thanh Ca, trên người anh hiện giờ không có tiền. Em có thể cho anh tám đồng tiền được không, anh phải mua vé tàu đến Hoa Hải.” Bạc Đình nhéo vai cô, trịnh trọng nói.
Cô bật cười ngay lập tức, “Hahaha…”
Một giây trước anh còn thề non hẹn biển, một giây sau anh liền quay qua xin tiền cô.
Bạc Đình hoàn toàn không hiểu được lý do cô cười.
Trên gương mặt đẹp trai của anh, đôi mày kiếm hơi nhíu lại, đồng tử đen nhánh có thể dùng từ ngây thơ để hình dung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận