Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 566 -




“Cũng không phải toàn bộ tiền tiết kiệm, cuộc sống bây giờ đã rất tốt, nhiều tiền như vậy tiết kiệm cũng chỉ là tiết kiệm.” Thẩm Thanh Ca hiểu chuyện nói.
Bạc Đình có chút ngoài ý muốn, còn tưởng rằng cô sẽ rất luyến tiếc chứ.
“Cho nên tiền của em cũng có thể lấy ra à?” Anh cố ý chọc cô.
Cô đánh một cái vào ngực anh, “Không thể! Anh chỉ có thể lấy tiền của anh, đừng mơ chạm vào tiền của em!”
Anh cười khẽ.
Thẩm Thanh Ca chống đầu nói, “Anh Đình, ngày mai phải chọn học sinh ưu tú nhận học bổng, em sợ mình không nhận được.”
“Thưởng bao nhiêu?”
“Năm đồng tiền.” Cô hơi kích động.
Rốt cuộc từ trước đến nay cô chưa từng nhận được.
Bạc Đình cưng chiều nhìn cô, “Nếu trường học không khen thưởng em, anh Đình khen thưởng cho em.”
Cô dở khóc dở cười, tiền của Bạc Đình chính là tiền của cô, tiền của cô khen thưởng cô, đáng giá để vui vẻ sao?
Ngày hôm sau buổi chiều.
Thẩm Thanh Ca và Triệu Tiểu Tĩnh nhận được thông báo lớp học mở họp, khi đi qua hành lang, mấy bạn học lớp bên cạnh khe khẽ nói nhỏ.
Một nữ sinh nói: “Nghe nói Thẩm Thanh Ca lớp bọn họ có khả năng được chọn cao nhất.”
“Không thể nào? Tôi là lớp trưởng lớp 2 khoa tiếng Anh, tôi xem qua thành tích thi cuối học kỳ một của Thẩm Thanh Ca lớp 1 ở văn phòng, điểm chẳng ra gì. Nếu tôi là cô ấy, hôm nay tôi cũng ngại tới.” Một người khác nói.
“Hơn nữa ngày thường thanh danh của cô ấy còn lớn như vậy, nếu không được chọn không mất mặt mới lạ ha ha ha…”
Triệu Tiểu Tĩnh nhỏ giọng nói: “Một đám bà tám! Nói xấu sau lưng người khác!”
Thẩm Thanh Ca cũng nói: “Mình quen bọn họ sao? Toàn nói bậy nói bạ.”
Lúc này còn chưa có phụ đạo viên, chỉ có chủ nhiệm lớp.
Thấy chủ nhiệm lớp ở dưới lầu, Thẩm Thanh Ca nhanh chóng vào phòng học.
Hai nữ sinh kia vì xem náo nhiệt cũng đi theo vào, bọn họ chọn vị trí ở sau lưng Thẩm Thanh Ca.
Nữ sinh vỗ vỗ bả vai Thẩm Thanh Ca, nói: “Ai, bạn học, cậu biết điểm thi cuối kỳ của Thẩm Thanh Ca không? Còn không phải ba hạng đầu trong lớp!”
“Hai người nhận được học bổng chắc chắn không có phần của cô ấy, nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ không tới! Miễn cho việc bị người khác chế giễu!”
Thẩm Thanh Ca cảm thấy xấu hổ hộ bọn họ, cô cười có lệ, “Ha ha.”
Chủ nhiệm lớp tới, ông ấy vỗ vỗ tay, “Chúng ta trao tặng học bổng, là dựa theo đức trí thể mỹ lao, điểm tổng hợp các phương diện chọn ra.”
“Thành tích cuối kỳ chiếm 40%, lao động chiếm 20%, còn có mấy thứ, biện luận diễn thuyết, giải thưởng thi đấu…”
Chủ nhiệm lớp nói xong một tràng, cầm bảng tổng hợp thành tích, tuyên bố: “Tổng hợp thành tích cuối cùng, hạng nhất là Lâm Oánh! Lên bục nhận thưởng đi.”
Dưới đài vỗ tay bùm bùm.
Lâm Oánh kiêu ngạo đi lên đài nhận năm đồng tiền và giấy khen, phát biểu cảm nghĩ khi nhận thưởng.
Nữ sinh phía sau Thẩm Thanh Ca cười nói: “Ha ha ha… Tôi đã nói không phải Thẩm Thanh Ca mà! Nếu tôi là cô ấy, hôm nay tôi cũng sẽ không đến rước nhục.”
“Ha ha.” Thẩm Thanh Ca có lệ.
Chủ nhiệm lớp lại tuyên bố tiếp: “Hạng hai là Thẩm Thanh Ca!”
Dưới bục lại vang lên một tràng vỗ tay.
Nữ sinh phía sau Thẩm Thanh Ca lập tức bị vả mặt, cô ta hơi xấu hổ nói: “Thẩm Thanh Ca ở đâu thế? Bạn học, cậu nói xem, có phải cô ấy cảm thấy thành tích của mình quá kém, không nhận được không.”
“Thẩm Thanh Ca ở đây đó.” Thẩm Thanh Ca đứng phắt lên, cười cười, sau đó đi về phía bục giảng.
Mặt của nữ sinh kia lập tức đỏ lên, cảm giác không chỗ dung thân, hận không thể tìm một khe đất chui vào.
Thẩm Thanh Ca lên bục phát biểu cảm nghĩ, cô nhìn chằm chằm nữ sinh kia, nói: “Thành tích của tôi không phải hạng nhất, chỉ có thể cho người khác chút kiến nghị, người ấy à, nói chuyện làm việc phải cẩn thận chút! Không được nói xấu sau lưng người khác!”
Nữ sinh kia không phục, cô ta giơ tay lên, “Thưa thầy! Tại sao là Thẩm Thanh Ca? Thành tích thi cuối kỳ của cô ấy cũng không phải ba hạng đầu! Không công bằng!”
Mọi người trong lớp học kinh hô, đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn giáo viên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận