Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 626 -




Hồ Hoa vẫn chưa từ bỏ ý định.
Năm nay cô ấy mới 30 tuổi, biết trang điểm, sao có thể không quyến rũ được người đàn ông tinh lực tràn đầy này?
“Anh là Bạc Đình phải không? Nghe nói anh rất thương vợ, anh cũng tới thương người ta đi.”
Tay Bạc Đình nắm chặt lại, anh đang định đánh một đấm lên mặt cô ấy, thì cửa đã truyền đến giọng nói, “Mọi người xem, luôn có phụ nữ quyến rũ người đã có gia đình."
Cổ Tiểu Liên và A Long đều ở đó.
Tức khắc, mặt Hồ Hoa đỏ lên, “Tôi, tôi tới đưa quần áo.”
Nói xong, cô ấy xoay người muốn chạy.
Thẩm Thanh Ca ngăn cô ấy lại, “Hồ Hoa, cô nên sửa tên gọi là hồ ly tinh đi! Tôi xem cô không phải tới đưa quần áo, là tới đưa thân thể. Đáng tiếc, chồng của tôi chướng mắt.”
“Tôi không có!” Hồ Hoa bực tức, hốt hoảng chạy đi.
Rất nhiều người ở ngõ nhỏ đều nghe thấy được.
Cổ Tiểu Liên và A Long đều tặc lưỡi.
Bạc Đình hoảng loạn giải thích, “Thanh Ca, anh không có phản bội em, em đừng nghĩ nhiều. Nếu không phải mọi người tới, chắc chắn anh sẽ đánh vào mặt cô ta rồi.”
“Đúng vậy, chị dâu, đại ca không phải loại người như vậy! Chị đừng hiểu lầm.”
Cổ Tiểu Liên cũng khuyên nhủ: “Bình tĩnh!”
Thẩm Thanh Ca liếc nhìn bọn họ, “Tôi là người ngu ngốc như vậy à? Tôi biết chồng của tôi là vô tội!”
Lúc này Cổ Tiểu Liên và A Long mới yên tâm, không quấy rầy vợ chồng người khác ở chung, nhanh chóng đi khỏi.
“Thanh Ca, anh đã nói rồi, đừng để người phụ nữ khác làm quần áo cho anh.” Bạc Đình bất mãn oán giận.
Gần đây vận đào hoa của anh thật sự không ít!
Đầu tiên là Tuyết Lị, sau đó là Bạch Tuyết, cuối cùng là Hồ Hoa.
Luôn bị quấy rầy, thật sự rất đáng thương.
Cô cười nói: “Được, lần sau em làm cho anh.”
Không quá vài phút, rất nhiều người phụ nữ đều tới cửa hỏi Thẩm Thanh Ca chuyện vừa rồi là như thế nào, Hồ Hoa quyến rũ Bạc Đình như thế nào linh tinh.
Thẩm Thanh Ca trả lời có lệ vài câu.
Mấy người đó hung tợn nói, “Uổng công tôi còn xem cô ta là goá phụ nên thương cô ta, không ngờ rằng cô ta muốn quyến rũ chồng của chúng ta!”
“Về sau đừng đến chỗ đó may quần áo.”
“Được! Để đồ đê tiện không biết liêm sỉ đói chết đi!”
Thẩm Thanh Ca tặc lưỡi ở trong lòng, cái này gọi là tự làm bậy không thể sống!
Mới bán một đống chén đĩa, Thẩm Thanh Ca lại cầm mấy bộ chén đĩa đi chợ đen.
Phỏng chừng rất nhanh sẽ có rất nhiều thôn cần chén đĩa.
Người chợ đen thấy Thẩm Thanh Ca bán chén đĩa kiếm được nhiều, bản thân cũng bày quán bán chén đĩa.
Nhưng chén đĩa của bọn họ đều là sứ trắng, thoạt nhìn hơi xấu.
Bọn họ hỏi rất nhiều con đường, đều không mua được loại chén đĩa có hình vẽ xinh đẹp như Thẩm Thanh Ca.
Cổ Tiểu Liên không khỏi oán giận, “Thanh Ca, đây không phải là bọn họ muốn cướp công việc làm ăn của chúng ta à?”
“Không có việc gì, đến lúc đó thị trường sẽ cung không đủ cầu, nhiều người bán là chuyện tốt.” Thẩm Thanh Ca rất rộng rãi.
“Sao cô biết thị trường sẽ thế nào?” Cổ Tiểu Liên không hiểu ra sao.
Trương goá phụ ở đầu hẻm cảm thấy thần kỳ.
Cô gái nhỏ này thật sự rất giỏi, trước đó bà ta còn cười nhạo chén cô bán không được.
Kết quả là năm sau cô gái nhỏ này trực tiếp bán được 300 bộ!
Trong khoảng thời gian ngắn, người xung quanh đều đang bán chén đĩa, cũng khuyên Trương goá phụ bán.
Nhưng Trương goá phụ lại lắc đầu, “Mọi người không biết trước đó ở huyện thành có bao nhiêu kì lạ, cô ấy bán nước, tôi cũng bán, nhưng cô ấy có thể kiếm tiền, tôi không thể kiếm. Kết cục của việc bán cùng loại đồ vật với cô ấy không tốt, tôi không bán.”
Thẩm Thanh Ca nghe thấy thế, không nhịn được mà bật cười.
Cô biết Trương goá phụ không chịu phục cô triệt để.
Khi Thẩm Thanh Ca về nhà, phát hiện Triệu Tiểu Tĩnh đang uống trà ở nhà chính.
Bạc Đình đang chuẩn bị cơm chiều ở phòng bếp, cũng không chiêu đãi khách nhân.
Như thế rất phù hợp với tính cách của Bạc Đình.
Cô nhìn Triệu Tiểu Tĩnh, có hơi khó tin, “Cậu không về nhà ăn Tết sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận