Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 721 -




Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình tới nhà của Ông Lâm, Ông Lâm ôm Điềm Nữu, đang lo lắng đứng trước cửa nhìn xung quanh.
Trong sân bày ra ba bàn tiệc rượu, mẹ của Ông Lâm cùng mấy người họ hàng nấu cơm ở phòng bếp.
“Tại sao chú rể không đi vào?” Thẩm Thanh Ca trêu đùa nói.
Bạc Đình cũng nghi ngờ nhìn theo tầm mắt của Ông Lâm, lại không thấy cái gì cả.
Ông Lâm đi xuống bậc thang, vẻ mặt của anh ta đau khổ đi đến trước mặt của bọn họ, “Còn không phải là Điền Thúy Hoa, cô ta nghe nói tôi muốn kết hôn, nói sẽ không để cho tôi kết hôn thành công! Muốn tới đây làm loạn!”
Thẩm Thanh Ca cau mày, “Vậy anh cần phải sắp xếp cho tốt, để cho họ hàng ngăn chặn một chút. Nếu không Hồ Hoa sẽ bị ủy khuất.”
Nhắc tới Điền Thúy Hoa, Điềm Nữu sợ tới mức trốn đến phía sau Ông Lâm, bởi vậy có thể thấy được Điền Thúy Hoa đã để cho cô bé bóng ma lớn như thế nào.
Bạc Đình lạnh mặt nói: “Nếu không, để tôi ra mặt?”
“Nếu vậy thì rất xấu hổ…… Hai người là khách, còn giúp tôi cùng Hồ Hoa, tôi sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?” Ông Lâm móc một gói thuốc lá từ trong túi ra đưa cho Bạc Đình.
Đưa Bạc Đình cùng Thẩm Thanh Ca đến chỗ ngồi.
Không ít hàng xóm cũng đều tới tặng lễ, thời điểm này tặng quà cũng chỉ cần bỏ một hoặc hai đồng tiền hoặc là một bó miến, bánh ngọt linh tinh là được.
Thẩm Thanh Ca vốn cũng muốn chuẩn bị lễ, nhưng Bạc Đình nói người làm mai không cần chuẩn bị.
“Rốt cuộc Điền Thúy Hoa muốn làm loạn tới khi nào?” Thẩm Thanh Ca thở dài.
Mỗi lần cô thấy lỗ nhỏ dưới miệng của Điềm Nữu liền đau lòng, cô bé xinh đẹp và đáng yêu như vậy tại sao Điền Thúy Hoa có thể nhẫn tâm xuống tay được vậy?
Bạc Đình vỗ lưng cô, “Anh đã sớm nói rồi, tốt hơn nên trực tiếp đến thẳng nhà của cô ta.”
Cô giận dữ trừng mắt nhìn anh, “Anh có thể đưa ra ý kiến nào hay hơn không?”
Đợi lát nữa liền phải đón cô dâu, Ông Lâm tìm một nhóm họ hàng hỗ trợ canh ở đầu ngõ, nhưng chỉ có em gái nhà mình nguyện ý ra mặt.
Ông Lâm ôm Điềm Nữu ngồi vào bên cạnh Bạc Đình, “Bạc Đình, em dâu, hai người canh Điềm Nữu giúp tôi nhé. Anh em bà con bên này của tôi đều từng chịu khổ vì Điền Thúy Hoa, cũng không dám dính tới cô ta.”
“Đều đã hơn nửa năm, vì sao Điền Thúy Hoa vẫn còn làm loạn vậy? Lúc ly hôn chưa chia tiền xong sao?” Thẩm Thanh Ca tò mò hỏi.
Ông Lâm dùng sức lắc đầu, “Lúc ly hôn, cô ta đem hết của hồi môn đi, lễ hỏi tôi cũng không cần, tôi còn chia cho cô ta hơn hai trăm đồng tiền.”
“Nhưng cô ta cảm thấy tôi kiếm được nhiều tiền ở tiệm cơm quốc doanh, chia cho cô ta ít! Tiền kiếm được từ tiệm cơm quốc doanh lại không phải của tôi, haizz……”
Thẩm Thanh Ca đại khái đã hiểu, “Anh Lâm, anh đi đón cô dâu mới đi, tôi đã biết có người có thể trị được Điền Thúy Hoa.”
Ông Lâm cười khổ, anh ta lắc đầu, cưỡi xe đạp đi đón Hồ Hoa.
Bạc Đình nhìn cô, muốn nhìn một chút xem cô có ý định gì.
Thẩm Thanh Ca trực tiếp đi phòng bếp tìm bà Lâm, nói rõ tình huống với bà ấy.
Bà Lâm vì hạnh phúc cả đời của con trai đương nhiên sẽ không từ chối, đưa anh cùng Thẩm Thanh Ca đi ra đầu ngõ.
“Thanh Ca, Điền Thúy Hoa không còn là con dâu của tôi nữa, chỉ có một bà già như tôi có thể trấn áp được Điền Thúy Hoa sao?” Bà Lâm nửa tin nửa ngờ.
“Cháu cảm thấy Điền Thúy Hoa thật sự rất sợ dì, cháu nói với dì, đợi chút……” Thẩm Thanh Ca ghé sát vào bên tai bà ta nói cái gì.
Bạc Đình tò mò hỏi: “Em chỉ chiêu gì vậy?”
“Anh cứ nhìn đi rồi sẽ biết!” Trong mắt của Thẩm Thanh Ca loé lên tia sáng hưng phấn.
Điều khác cô không dám đảm bảo, nhưng cãi nhau la lối khóc lóc linh tinh, cô học được từ trong thôn không ít!
Trong mắt của Bạc Đình có chút ý cười.
Chỉ một lát sau, Điền Thúy Hoa liền đi tới rồi, cô ta đưa anh trai của mình đi theo.
Điền Thúy Hoa chống nạnh, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, duỗi thẳng cổ như một con ngỗng trắng lớn đi tới.
“U, ly hôn còn chưa được một năm mà đã kết hôn rồi! Ha ha, khó trách muốn ly hôn với tôi, đã sớm lén lút qua lại sau lưng tôi rồi đúng không!” Điền Thúy Hoa muốn đi vào bên trong.
Bà Lâm ngăn cản, “Không được đi vào! Đây là ngày tốt của con trai tôi, cô muốn làm gì?”
“Làm gì? Tôi không kết hôn, anh ta cũng đừng nghĩ kết hôn! Dựa vào cái gì mà con trai của tôi phải kêu người khác là mẹ chứ?” Điền Thúy Hoa nói xong liền muốn đi vào bên trong.
Đôi mắt của bà Lâm trừng to, bà ta đẩy mạnh Điền Thúy Hoa, “Cô có bản lĩnh nhỉ? Dám thách thức trước mặt của tôi sao!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận