Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 926 -




Bạc Đình nắm tay cô dẫn đến chỗ cầu thang, chỉ lên tầng hai: “Em nhìn xem, hai người bọn họ đang tự mình chọn giường cho hai đứa nhỏ.”
“Anh Đình, cho em mượn Miêu Miêu một thời gian, khi nào công trình này hoàn thành em sẽ trả cô ấy cho anh.” Cô nhìn tầng hai, khóe miệng nhếch lên.
“Em lại đang cố gắng mai mối cho mọi người nữa phải không?” Anh vòng tay qua ôm eo cô và đi xuống cầu thang.
Cô nghiêm túc giải thích: “Em chỉ nghĩ sẽ thật đáng tiếc cho cả hai người, nhưng nếu Miêu Miêu không thể tha thứ cho A Chính thì thôi vậy.”
Trong cửa hàng nội thất.
Bạc An lập tức yêu thích chiếc giường trẻ em có hình Tôn Ngộ Không: "Chú A Chính, cháu muốn cái này!"
“Được.” A Chính nhẹ nhàng nâng cằm.
Bạc Vân nhìn quanh, vẫn lưỡng lự không quyết định được.
Miêu Miêu đứng ở bên cạnh Diệp Chính, áp lực rất lớn, vì sao cô ấy vẫn không thể tan làm?
Tại sao cô ấy vẫn còn phải đối đãi chu đáo với Diệp Chính?
Dù là một giây cô ấy cũng không muốn đối mặt với anh ta!
Đột nhiên, Miêu Miêu cảm thấy cánh tay mình trĩu xuống, như thể bị thứ gì đó nắm lấy.
Diệp Chính dùng tay nhẹ nhàng chạm vào cánh tay cô ấy, "Miêu Miêu, em giúp con bé quyết định đi."
"... Được rồi." Miêu Miêu vội vàng tránh ra xa nửa mét, cùng Diệp Chính giữ một khoảng cách nhất định.
Cô ấy đi đến chỗ Bạc Vân, cúi xuống nói: "Tiểu Vân, cháu thích loại giường nào?"
“Cháu không biết ạ..." Vẻ mặt Bạc Vân mê mang.
Miêu Miêu chỉ vào chiếc giường màu hồng và đề nghị: “Cháu thấy chiếc giường màu hồng này thế nào? Ngoài ra còn có một tấm màn lụa, khi tấm màn lụa được kéo xuống sẽ trở thành một chiếc giường công chúa đó.”
Đôi mắt Bạc Vân sáng lên, cô bé mở to mắt và hô to lên nói: "Chú A Chính, cháu muốn chiếc giường công chúa này.”
“Được.” Giọng nói của Diệp Chính trở nên ôn hòa.
Nhân viên bán hàng nhanh chóng đi tới để chốt đơn hàng: "A, một nhà bốn người các vị đều thật đẹp! Mẹ cũng là người có khiếu thẩm mĩ tốt! Ha ha..."
"Không..." Miêu Miêu muốn giải thích.
Diệp Chính trực tiếp mở miệng nói: "Vợ tôi quả thật là có khiếu thẩm mỹ tốt, thế nên tại sao không giảm giá cho chúng tôi?”
Miêu Miêu mở to mắt.
Cô ấy chỉ là một nhân viên công ty bình thường, cô ấy đã trở thành vợ của giám đốc từ khi nào vậy?
"Thưa ngài, nếu mua hai giường, ngài có thể được giảm giá cao hơn! Cửa hàng của chúng tôi đang có sự kiện giảm giá 20% cho tất cả các giường, nếu mua hai chiếc giường, ngài có thể được giảm thêm 20%. Giao hàng tận nơi và bảo hành trọn đời."
Diệp Chính mỉm cười, từ trong ngực móc ra ví tiền, đối Miêu Miêu nói: "Để ý hai đứa trẻ, anh sẽ trả tiền."
“…Ừ.” Cô ấy miễn cưỡng gật đầu.
Những người bán hàng bên cạnh nhìn Miêu Miêu với ánh mắt ghen tị, "Ui, cô ấy thật hạnh phúc! Chồng cô ấy rất yêu cô ấy và cũng rất giàu có!"
"Không phải vậy sao? Hai người họ một là một tuấn nam, một là mỹ nữ, không trách hai đứa con sinh ra lại xinh đẹp như vậy!"
Miêu Miêu cắn môi dưới, đỏ mặt khi nghe thấy những lời này.
Cô ấy thậm chí còn chưa từng yêu đương!
Như thế nào lại trở thành mẹ của hai đứa trẻ rồi?
"Dì Miêu Miêu, dì là người yêu của chú A Chính ạ?" Bạc Vân ngẩng đầu lên và cười hỏi.
Miêu Miêu hít sâu một hơi và giải thích một cách chắc chắn: "Không phải!"
"Bạc Vân! Hai người họ không phải là người yêu đâu! Bởi vì dì Miêu Miêu là vợ của chú A Chính đấy!" Bạc An nói với vẻ cực kì tự tin và chắc chắn.
Miêu Miêu: "..."
"Đúng là anh trai của em, anh nói rất có lý!" Bạc Vân nói với vẻ ngưỡng mộ.
Bạc An kiêu ngạo ngẩng đầu lên: "Đương nhiên rồi!"
Miêu Miêu: Có lý ở chỗ nào cơ chứ?
Ở cửa, Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình vừa lên đến nơi thì tình cờ nghe thấy hai đứa trẻ đang nói chuyện phiếm.
Thẩm Thanh Ca vô cùng xấu hổ: “Anh Đình, hai đứa nhỏ tuổi còn nhỏ như thế sao lại hóng hớt như vậy?”
Bạc Đình nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô: “Em nghĩ hai đứa nó giống ai?”
“… Dù sao thì đó cũng không phải là em.” Cô nhẹ nhàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận