Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 474 -




Thẩm Thanh Ca cười cười, thật ra cô từng nuôi heo, nhưng chưa từng giết heo.
Hai người đi ra khu dạy học, một đám sinh viên nam cùng sinh viên nữ thấy Thẩm Thanh Ca đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Sợ bị cô đánh!
Thẩm Thanh Ca nói to: “Đều nghe cho tôi! Tôi đã kết hôn một năm! Người đàn ông kia là chồng tôi.”
Lập tức, tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Bên kia, nhà của Bạc Đình.
Một người anh em vội vàng gõ cửa, “Đại ca! Đại ca! Không tốt……”
“Làm sao vậy?” Bạc Đình không kiên nhẫn mở cửa.
“Đại xa! Chị dâu cùng người khác đánh nhau!”
Bạc Đình có chút không tin, Thanh Ca nhà anh sẽ đánh nhau sao?
“Hả?”
Anh ta vội vàng nói, “Tốt xấy gì em cũng làm hậu cần ở đại học Kinh Hải, lời nói của em sẽ không sai đâu.”
Bạc Đình mặc áo khoác vào, lên xe đạp chạy về phía đại học Kinh Hải.
Lúc này, Thẩm Thanh Ca còn đang đi học, anh không thể tùy tiện đi tìm cô.
Bạc Đình ngồi chờ mấy tiếng ở phía sau hồ, bầu trời hơi tối, sinh viên mới lần lượt rời đi khu dạy học.
Thẩm Thanh Ca kéo tay của Triệu Tiểu Tĩnh chuẩn bị cùng nhau đi nhà ăn, “Chuyện hôm nay cậu hãy giữ bí mật nhé, đừng để cho chồng mình biết.”
“Cậu mời mình ăn sườn heo chua ngọt, mình có thể suy xét một chút.”
Thẩm Thanh Ca đang cười, bỗng nhiên Bạc Đình xuất hiện ở trước mắt.
Mặt anh không có biểu cảm, cả người toả ra khí lạnh, ánh mắt chứa đựng một khí thế hung ác khó tả.
Cô thiếu tự tin lui về phía sau nửa bước.
Ách, hình như anh tức giận rồi……
“Mẹ ơi, Thanh Ca, chuyện này mình cũng thật sự không giúp được cậu.” Triệu Tiểu Tĩnh chột dạ ôm sách chạy đi rồi.
“Anh Đình……”
Bạc Đình quan sát cả người cô từ trên xuống dưới một phen, xác định cô không có bị thương, mới nhẹ nhàng thở ra.
Anh kéo tay cô, cùng cô đi cùng nhau, “Vì sao đánh nhau với người khác?”
“Chính là nhìn cô ta thấy khó chịu! Cô ta cướp đi vị trí lớp trưởng của em!”
Anh đánh ở trên mông cô một cái, “Nói cho đúng.”
“Chính là như vậy thôi…… Em nói chính là sự thật! Cãi nhau anh còn không biết sao, một chút việc nhỏ, cô ta một lời em một câu rồi tức giận cả hai đánh nhau.”
Trong mắt Bạc Đình hiện lên tia sáng phức tạp, anh cố nói với giọng nhẹ nhàng, “Từ lúc nào thì em thích làm lãnh đạo như vậy? Em sai khiến anh còn chưa đủ sao?”
“Chán ghét!” Cô nhẹ nhàng thở ra, Bạc Đình chắc là đã tin?
Bạc Đình đẩy xe đạp, kề vai đi cùng cô, “Đêm nay em muốn ăn cái gì? Thịt kho tàu hay là cá kho?”
Cô tự hỏi vài giây, “Thịt kho tàu đi.”
Bọn họ đi đến sân nhỏ trên đường nhỏ, mấy cái lãnh đạo đang đi bộ cùng nhau, “Cha mẹ của Lâm Oánh kia gọi điện thoại cho tôi xin tha. Lâm Oánh tuy rằng bị đánh, nhưng cô ta tung lời đồn khắp nơi, nói Thẩm Thanh Ca làm loạn quan hệ nam nữ, nói người đàn ông của cô ấy nghèo kiết xác, không có tiền đồ…… Cũng tạo thành ảnh hưởng không hề nhỏ.”
“Đúng vậy, chúng ta lại không quản được miệng của tất cả sinh viên, chuyện này làm sao từ lớn hoá nhỏ được đây?”
Thẩm Thanh Ca hận không thể dùng tảng đá vụn lấp kín miệng của những lãnh đạo này.
Thật vất vả mới lừa gạt qua……
Bạc Đình đau lòng nhìn Thẩm Thanh Ca, Thẩm Thanh Ca lập tức nói: “Anh Đình, không phải như anh nghĩ đâu……”
“……”
Trên đường đi anh cũng chưa nói chuyện, tới nhà, Bạc Đình ôm lấy Thẩm Thanh Ca.
“Có phải anh Đình làm em mất mặt hay không?” Anh tưởng tượng đến Thanh Ca vì anh mà đánh nhau cùng người khác, vừa rồi anh còn đánh mông cô, trong lòng liền rất khó chịu.
Thẩm Thanh Ca kiên định lắc đầu, “Anh đẹp trai như vậy, sao lại làm em mất mặt được? Đều do Lâm Oánh kia ghen ghét em, nên nói bậy!”
“Lại cho anh thêm mấy năm, anh sẽ làm Thanh Ca trở thành Bạc phu nhân mà mọi người đều hâm mộ.” Anh nghiêm túc nói.
Cô ôm lấy eo anh, trong lòng vừa chua vừa ngọt.
“Em tin tưởng anh Đình.”
Đời trước, Bạc Đình thành lập công ty chứng khoán ở thập niên 80.
Đúng là lại qua mấy năm nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận