Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 935 -




“Đại ca! Anh tỉnh táo chút đi! Nào có người hẹn hò chưa đến một ngày đã ở cùng nhau? Loại phụ nữ này có thể là người đứng đắn sao?” Hoàng Tam thật sự nhìn không nổi, giọng điệu cũng có chút căng thẳng.
Mặt Bạc Đình trầm xuống, quát: “Hoàng Tam! Cậu có gan thì lặp lại lần nữa!”
Khí chất mạnh mẽ của anh, che trời lấp đất thổi quét mà đến.
Đã lâu bọn họ chưa thấy Bạc Đình có vẻ hung ác như vậy.
“…” Hoàng Tam lạnh cả người, không dám há mồm.
A Long cười khổ, “Đại ca, Hoàng Tam cũng là quan tâm anh! Thẩm Thanh Ca hơi không giống người thường, nào có người vừa hẹn hò đã ở cùng nhau, còn không biết xấu hổ há mồm đòi tiền, đòi công việc?”
“Điều này chứng tỏ rằng ông đây có bản lĩnh, cô ấy biết ông đây cho nổi!” Ánh mắt Bạc Đình lạnh lùng, tàn nhẫn nói.
Hoàng Tam và A Long hận không thể rửa lỗ tai, anh đang bị tình yêu che mờ mắt rồi!
“Dù sao, đại ca, anh vẫn nên cẩn thận một chút! Bảo vệ tài sản cho tốt, tìm phòng pháp lí làm công chứng tài sản.” Hoàng Tam nói xong thì xoay người rời đi.
Bọn họ cũng biết, Bạc Đình là muốn kết hôn.
Cũng sắp 40, còn không kết hôn cũng là do chờ Thẩm Thanh Ca!
A Long nhấp nhấp môi, cũng gian nan mở miệng: “Đại ca, em cảm thấy cậu ấy nói có đạo lý! Mười mấy năm trước Thẩm Thanh Ca từ chối anh một lần, anh chú ý chút thì không sai đâu.”
Bịch!
Bạc Đình tùy tay ném một xấp văn kiện qua.
A Long mở cửa chạy.
“Cô ấy không phải loại người này.” Bạc Đình tức giận đến nỗi hai mắt đầy tơ máu.
Thẩm Thanh Ca đi dạo trung tâm thương mại một ngày, mua bảy tám cái váy.
Cuối cùng thấy lầu một có áo thun đang được quảng cáo, thuận tay mua cho Bạc Đình vài món.
Về nhà, cô mới cất hết quần áo, Bạc Đình đã trở lại.
Anh xách một túi đồ ăn lớn trở về.
“Anh đã mua đồ ăn về.” Giọng điệu Bạc Đình còn hơi kiêu ngạo.
Thẩm Thanh Ca nhanh chóng nhận đồ từ trong tay anh.
Cô lấy đồ ăn ra để lên bệ bếp, mắt cô trợn trắng, cải trắng lá cải khô vàng, cà chua mềm nhũn, thịt gà cũng không được tươi lắm.
“Đây là đồ ăn anh mua?” Quả thực cô rất bất đắc dĩ châm biếm, “Anh bị người bán lừa hả? Lá cải này hẳn là đồ bỏ đi, không biết tính cho anh bao nhiêu tiền đâu.”
Bạc Đình co quắp không dám đối diện với cô, như là đứa trẻ làm sai.
Cô thở dài, sao cô phải so đo với một người mờ mịt về cuộc sống như anh chứ?
Thẩm Thanh Ca nhón chân, hôn mặt anh một cái, “Anh Đình, lần sau anh sẽ làm tốt hơn.”
“Ừm.” Khóe miệng anh giơ lên độ cung không rõ ràng.
Quả thực tim anh đập muốn nhảy ra khỏi ngực!
Thế mà Thanh Ca lại hôn anh!
Thế mà lại hôn anh!
Hôn anh!
“Được, anh đi gọi điện thoại kêu Hoàng Tam, A Long tới nhà ăn cơm đi.” Thẩm Thanh Ca cảm thấy hẳn là nên chính thức giới thiệu cô với Hoàng Tam và A Long.
Cô chợt nghĩ đến ở thời không này cơ hồ cô không tiếp xúc cùng hai người bọn họ, bổ sung giải thích nói: “Em nhớ, trước kia ở trong thôn quan hệ của hai người bọn họ với anh rất tốt.”
“Hiện tại quan hệ không tốt, đã tuyệt giao.” Mặt anh từ tình tứ chuyển sang lạnh lẽo, đen đến mức có thể tích ra mực.
“Nói bậy.” Cô suy đoán gần đây bọn họ cãi nhau, đành phải xoay người trở về phòng bếp.
Bạc Đình đi sau lưng cô, dừng lại ở cửa phòng bếp.
Cô rửa rau vừa hỏi: “Anh không vào sao?”
“Không phải ngày hôm qua em nói rồi sao? Sau này anh đều không được vào.” Anh nhỏ giọng giải thích.
Cô bật cười, tựa hồ anh cũng bắt đầu trở nên đáng yêu rồi.
“Hiện tại em cho phép anh tiến vào, nhưng anh không được lộn xộn.”
Bạc Đình gật gật đầu, ngoan ngoãn đứng ở bên người cô nhìn.
“Em dạy anh nấu cơm, anh dùng đôi mắt học trước.” Thẩm Thanh Ca nói.
Cô tin vào năng lực học tập của Bạc Đình, anh rất giỏi, làm bất cứ chuyện gì đều có thể làm được tốt nhất.
Buổi tối, cơm nước xong, Bạc Đình xử lý văn kiện, sau đó đến phòng tập thể hình nâng tạ, cuối cùng đi tắm rửa.
Thẩm Thanh Ca lập tức hiểu tại sao dáng người Bạc Đình ở thời không này lại tốt như vậy.
Ở thời không kia, dáng người Bạc Đình tốt là bởi vì làm việc nhà rất nhiều!
Thời không này thì hoàn toàn là do Bạc Đình tập thể hình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận