Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 558 -




Thẩm Thanh Ca tìm ghế ở trong góc ngồi xuống.
Người khác mời cô khiêu vũ, cô đều lễ phép từ chối.
Nghe giai điệu âm nhạc chầm chậm, mí mắt của cô đang díu lại.
Ngày bình thường vào lúc này cô đã tắm rửa xong, học thuộc từ vựng liền lên giường đi ngủ.
Cổ Tiểu Liên nắm tay một người đàn ông cầm máy ảnh, nói chuyện trên trời dưới đất.
“Tiểu Liên, bài tập của anh nhờ em, em đã làm xong chưa? Ngày mai phải nộp.”
“Triệu Long…… Thật ra gần đây em rất bận, anh……”
Triệu Long vỗ bả vai của cô ấy, “Anh là chủ tịch của câu lạc bộ! Em cái gì đều không phải, bận cái gì? Sau khi trở về em nhanh làm bài tập đi. Đúng rồi, ngày mai anh muốn ăn bánh bao ướt, em nhớ mang xuống dưới ký túc xá cho anh.”
Cổ Tiểu Liên có chút rối rắm, cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói: “……Được.”
Cô ấy méo miệng, đành phải đi ra hội trường.
Đột nhiên, ánh mắt của người đàn ông dừng trên người Thẩm Thanh Ca ngồi ở trong góc, anh ta kéo mấy người anh em mắng: “Chính là người phụ nữ đê tiện này! Lần trước hại cuộn phim của tôi bị lộ trước mặt mọi người!”
“Nhìn cũng rất xinh đẹp đó.” Sinh viên nam khác nói.
“Nhìn xinh đẹp thì có lợi gì? Toàn giả vờ! Tôi lễ phép mời cô ta tham gia câu lạc bộ, cô ta nói khinh thường câu lạc bộ rách nát của chúng ta! Làm nhục tôi một trận! Loại phụ nữ này tim rất đen, nếu không mấy người nói vì sao không có nổi một sinh viên nam nào mời cô ta khiêu vũ?” Triệu Long hỏi.
Các sinh viên nam khác sôi nổi đón ý nói hùa, “Có đạo lý!”
Lông mày của Triệu Long nhếch lên, “Tôi liền đi báo thù.”
“Chào, lại gặp mặt rồi!” Triệu Long đi đến trước mặt Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca ngẩng đầu, cô nhìn mặt của anh ta suy nghĩ năm sáu giây mới nhớ tới, anh ta chính là sinh viên nam đầy dầu mỡ mà lúc trước gặp được.
Cô lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta, quay mặt đi.
“Như thế nào? Rất thất vọng? Không ai mời cô khiêu vũ? Ha ha ha…… Loại người phụ nữ khắc nghiệt như cô, xứng đáng không có đàn ông muốn! Đừng nghĩ rằng nhìn xinh đẹp, học trường tốt thì rất ghê gớm.” Triệu Long châm chọc.
Thẩm Thanh Ca nhìn anh ta từ trên xuống dưới, “Nếu như bị loại đàn ông như anh để ý, còn không bằng cô đơn sống hết quãng đời còn lại.”
“Không ăn được nho thì nói nho còn xanh! Cô nên tìm xem nguyên nhân ở trên người mình, vì sao mọi người ở đây đều có đôi có cặp, mà bên cạnh cô lại không có một người nào! Tính cách của cô có khuyết tật!”
Cô cảm thấy buồn cười, một người đàn ông xa lạ thế mà dám đến đây lên mặt dạy đời cô!
Thẩm Thanh Ca đáp lại: “Chậc, anh trông xấu như vậy, có bạn gái chưa? Trừ bạn gái anh ra, chắc là sẽ không có cô gái khác thích anh đúng không?”
Triệu Long sờ cằm, “Cô yên tâm, con gái thích tôi rất nhiều! Các cô ấy chỉ là xấu hổ không dám thổ lộ. Nhưng còn cô, cô có bạn trai chưa? Chắc là không ai để ý cô rồi?”
“Mọi người xem, loại phụ nữ giống như cô ta, khẳng định là kẻ ham danh lợi, muốn từ gà rừng biến thành phượng hoàng, chính là không người đàn ông nào nhìn trúng!”
Thẩm Thanh Ca liếc mắt nhìn anh ta một cái, “Nếu là tôi có bạn trai rồi thì sao? Anh đứng ở hội trường ném máy ảnh chả anh có được không?”
“Chơi lớn như vậy? Triệu Long, đừng đánh cuộc với cô ta!” Các sinh viên nam khác bị dọa một chút.
Triệu Long có chút xuống không được đài, “Bố mày phải đánh cuộc! Không phải cô cũng có máy ảnh sao? Nếu là cô không có bạn trai, cô phải ném máy ảnh của cô!”
Dù sao người tới chỗ này, hầu như đều đang độc thân.
Người phụ nữ này hung dữ, tính cách khắc nghiệt, nhìn qua thì bạn bè cũng không có chứ đừng nói đến bạn trai.
“Có thể.” Thẩm Thanh Ca gật đầu.
Triệu Long cười một cách nham hiểm: “Nhanh lên đi, kêu bạn trai của cô tới! Làm chúng tôi nhìn thấy!”
Thẩm Thanh Ca đi ra ngoài cửa.
“Ha ha ha…… Sao cô lại chạy? Sợ tới mức chạy trốn sao?” Triệu Long cùng mấy người sinh viên nam cười to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận