Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 441 -




Thẩm Thanh Ca khoanh tay quay đầu sang chỗ khác, thật sự không để ý đến anh nữa.
“Em thật sự không để ý đến anh nữa à, phải làm sao để em hết giận đây?” Anh cảm thấy thật thú vị.
Người có tính khí tốt như Thanh Ca bây giờ lại mất bình tĩnh với anh.
Cô chỉ vào góc tường, “Anh đi vào góc tường đứng chịu phạt đi, không được nói chuyện trong vòng một tiếng!”
“Anh? Đứng chịu phạt?” Trong mắt anh toàn là sự khôi hài.
“Ừm! Ai kêu anh hôm nay toàn nói những lời không đàng hoàng? Đầu tiên là làm tổn thương Cổ Tiểu Liên, sau đó lại ở trước mặt Trường Sinh nói bậy bạ?” Cô nghiêm túc giải thích.
Bạc Đình nhận sai, đứng thẳng trong góc, liếc nhìn đồng hồ đeo tay: ”Tuân mệnh!”
Tục ngữ nói đúng, nói nhiều mất hay.
Đến lúc phải quay về Thành phố Thượng Hải rồi, ở trước mặt người nhà họ Bạc, cô có chút lo lắng Bạc Đình sẽ nói bậy nói bạ, sẽ bị người khác nắm nhược điểm.
Mặc dù ở đời trước, Bạc Đình trầm ổn ít nói, thờ ơ với mọi thứ khiến cô rất đau lòng, nhưng Bạc Đình nói bậy bạ cũng khiến cô cảm thấy anh rất thiếu đánh.
Chốc lát sau, Thẩm Thanh Ca liền hối hận.
Bạc Đình đứng chịu phạt, việc nhà không phải sẽ đến lượt cô sao?
Cô cảm thấy giống như đang tự lấy đá đập chân mình.
Khi đi ngang qua anh, Thẩm Thanh Ca hỏi: ”Anh Đình, xà phòng để đâu vậy?”
”...” Bạc Đình không nói chuyện.
Cô cau mày, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo: ”Anh cố ý trêu chọc em!”
”...” Bạc Đình tỏ vẻ vô tội.
Nếu bây giờ anh nói chuyện, Thanh Ca lại phạt anh đứng thêm một giờ nữa thì làm thế nào?
”Em cho anh một cơ hội nói chuyện, anh nói đi!” Cô nắm chặt tay đánh vào ngực anh.
Bạc Đình chậm rãi nói: ”Trong nhà không có xà phòng, chỉ có bột giặt thôi, ở nhà trệt.”
”À.”
Cô đang chuẩn bị đi giặt đồ, thì A Long đến.
A Long đi đến trước mặt Bạc Đình, nhìn thấy Bạc Đình đứng thẳng tắp cũng không nghĩ ngợi nhiều liền nói: ”Đại ca, em và Hoàng Tam lái xe tải đến thành phố Thượng Hải? Hay là anh lái?”
”...”
”Chị dâu, em nói gì không đúng à? Đại ca tại sao lại không để ý đến em?” A Long cảm thấy mình không có nói gì sai cả.
A Long cười gượng nói: “Đại ca, vậy thì em và Hoàng Tam lái xe đến thành phố Thượng Hải trước nhé. Vậy chìa khóa xe đâu?”
”...”
Thẩm Thanh Ca không nhịn được cười: ”Để tôi lấy chìa khóa xe cho cậu.”
Cô nhanh chóng lấy chìa khóa từ trong ngăn kéo đưa cho A Long.
A Long sờ sờ cằm, quan sát Bạc Đình hai phút mới bừng tỉnh lại: ”Đại ca, anh đây là bị chị dâu phạt đứng à, còn không được nói chuyện nữa? Ha ha ha ...”
Bạc Đình nghiến răng nghiến lợi, đợi chốc nữa sẽ đánh tên này một trận.
”Đại ca cố lên!” A Long vừa cười vừa chạy ra cửa, anh ta tính kể chuyện này cho Hoàng Tam nghe.
Thẩm Thanh Ca nhéo eo anh một cái, “Anh Đình, hay là anh đừng đứng chịu phạt nữa, anh đi giặt đồ đi.”
“Sao em không nói sớm, A Long sẽ đi nói bậy.”
Cô thấp giọng nói: “Anh thì không nói bậy à?”
“Cái gì?” Đôi mắt anh trở nên sắc bén.
“Không có gì… Anh mau đi giặt đồ đi.”
Buổi trưa, Thẩm Thanh Ca hầm một nồi canh gà.
Bạc Trường Sinh hiếm khi mới ăn được 2 bát canh và 1 chén cơm.
“Anh Đình, Trường Sinh hình như cao với mập lên không ít nha.” Thẩm Thanh Ca xúc động nói.
Bạc Đình gật đầu.
“Trường Sinh ăn đồ ăn của chị dâu xinh đẹp thì sẽ cao và mập hơn, ăn đồ ăn cho heo của anh trai hư thì sẽ ốm đi.” Bạc Trường Sinh lộ vẻ chán ghét nói.
“A, em lại còn nhảy dựng lên.” Bạc Đình mỉa mai nói.
Thẩm Thanh Ca đỡ trán, hai anh em sao lại cãi nhau rồi?
Ngay lúc này, Quan bí thư chi bộ gõ cửa.
“Bạc Đình, tôi quấy rầy mọi người một chút.”
“Không sao… Quan bí thư chi bộ, có việc gì thế?” Thẩm Thanh Ca rót nước cho ông ta.
Quan bí thư chi bộ ngồi xuống, vỗ đùi hai lần nói, “Hai cái máy cày trong thôn đều hỏng cả rồi! Ruộng bị tắc nghẽn, không cày được… Thẩm Thắng Lợi nói Bạc Đình có thể mua xe tải, nhất định có biện pháp, nên là người dân trong thôn liền bảo tôi đến tìm Bạc Đình.”
Thẩm Thanh Ca nghe đến ba chữ Thẩm Thắng Lợi này liền tức giận!
Cái con người hèn hạ này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận