Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 458 -




Ngày hôm sau, hai người là bị đồng hồ báo thức gọi dậy.
Lúc này cũng đã gần đến giờ tự học buổi sáng.
Cả hai vội vàng tắm rửa, Bạc Đình đạp xe đưa cô đến trường, thật may là vào học đúng giờ.
Đêm qua, Thẩm Thanh Ca ngủ không ngon, cố gắng tỉnh táo để không ngủ gục.
Triệu Tiểu Tĩnh nhìn thấy mí mắt dưới của cô bị quần thâm, liền nói đùa: "Cậu với chồng cậu đêm qua đã làm gì vậy? Sao trông cậu mệt thế?"
"Chúng tôi không làm gì hết, đơn thuần chỉ là ngủ thôi." Cô nói thật.
"Mình mới không có tin!"
Sau giờ học, ngay khi Triệu Tiểu Tĩnh cùng Thẩm Thanh Ca rời khỏi trường liền nhìn thấy Bạc Đình đang đứng bên kia đường.
Thẩm Thanh Ca ngạc nhiên nhìn anh rồi bước nhanh đến chỗ anh, “Anh Đình, làm sao anh biết bây giờ em tan học chứ?”
“Có thời khóa biểu.” Bạc Đình chỉ về phía tường ngay cạnh cổng.
Cô nhìn lại, nhận ra rằng nó được dán rõ ràng trên bảng thông báo.
"Ai da, Thanh Ca của chúng ta gầy như con khỉ nhỏ, sau này anh nhất định phải biết thương hoa tiếc ngọc đấy!" Triệu Tiểu Tĩnh trêu đùa, nói.
Thẩm Thanh Ca liếc nhìn Tiểu Tĩnh, nói: “Trong đầu cậu chính là toàn mấy thứ linh tinh.”
“Mình không có thời gian nghĩ đến chuyện này! Cậu không ở ký túc xá, mỗi ngày mình đều phải chăm sóc trẻ nhỏ, cậu mau trở về với đi!" Triệu Tiểu Tĩnh sắp khóc đến nơi.
Thẩm Thanh Ca nói với Bạc Đình về tình hình của Ngụy Hồng ở ký túc xá, anh cũng cảm thấy rất thông cảm.
Vì vậy Bạc Đình đã lên kế hoạch đưa Thẩm Thanh Ca trở lại ký túc xá của mình.
"Thanh Ca, hai ngày nay mình đều phải chăm sóc Tiểu Mộng. Mặc dù chăm sóc Tiểu Mộng rất dễ, nhưng con bé cũng rất đáng thương! Mỗi ngày chị Ngụy Hồng đều rửa bát và quét sàn trong căng tin... chính là không có thời gian cho con bé."
Khi mấy người đến ký túc xá, một vài bạn nữ ở tầng dưới tụ tập lại với nhau, sợ hãi nói: "Ký túc xá của mấy người bị đột nhập vào, anh ta bắt cóc đứa trẻ đi! Thậm chí còn đánh người nữa!"
"Cái gì?" Thẩm Thanh Ca nghe xong liền lập tức chạy vào.
Bạc Đình cũng theo sau.
Trán của Ngụy Hồng đầy máu, cô ấy ôm lấy Tiểu Mộng, nước mắt chảy dài trên mặt: "Cút đi! Tiểu
Mộng không muốn ở cùng anh!"
"Ha ha! Tiểu Mộng là người của nhà họ Trương chúng tôi! Cô dựa cái gì mà dám đem con bé đi chứ?"
"Hu hu hu... Con muốn mẹ, con muốn mẹ..." Tiểu Mộng ôm chặt lấy cổ của Ngụy Hồng.
Nhìn kỹ, cánh tay của Tiểu Mộng đầy vết siết, da cũng là bị rách.
Chắc chắn là lúc anh ta cướp cô bé đã dùng vật cứng đánh cô bé.
"Mẹ con chính là muốn lừa con đi tìm người đàn ông khác! Căn bản không muốn con..." Người đàn ông kiêu ngạo nói, vừa nói tay lại vừa cầm một chiếc ghế lên, định đánh vào đầu Ngụy Hồng.
Trong nháy mắt, Bạc Đình nắm chặt lấy cổ tay người đàn ông kia.
“Bỏ nó xuống!” Anh ra lệnh, nhắn mạnh từng câu từng chữ.
Người đàn ông nhe răng, kêu lên đau đớn, khuôn mặt đỏ bừng của anh ta lập tức tái nhợt vì sợ hãi.
"Này, tại sao lại là anh? Anh ngoại tình?"
Bạc Đình tóm lấy cổ áo của người đàn ông, ném anh ta về phía tường.
“Tôi không phải kẻ ngoại tình, tôi chỉ là không thể chịu được việc anh đánh phụ nữ.” Anh chán ghét phủi tay.
"Việc tôi đánh vợ tôi có liên quan đến anh sao? Việc cô ta cướp con tôi chính là không thể chối cãi, ở đây lý luận cái gì chứ?" Người đàn ông từ dưới đất đứng dậy với ánh mắt đầy hận thù.
Bạc Đình khoanh tay, hơi nâng cằm: “Anh liền thử đi.”
Người đàn ông này cũng thông minh, sao dám thử chứ?
Anh ta chỉ cao có 1m7, người đàn ông này cao hơn anh ta cả một cái đầu, không những thế còn khỏe mạnh hơn anh ta! Nếu có đánh nhau thì người bị đánh tơi tả cũng sẽ là anh ta.
"Ngụy Hồng, cô đợi đó! Lần sau tôi sẽ không tha cho cô đâu!" Người đàn ông sau khi nói lời gay gắt liền nhanh chân đi ra ngoài.
Những nữ sinh đang trốn trong phòng không dám ra ngoài, giờ mới dám mở cửa, nhìn thấy Bạc Đình, bọn họ không khỏi cảm thán: “Đẹp trai quá…”
“Người đàn ông này thật là ngầu."
Bạc Đình nói với Thẩm Thanh Ca một câu liền vội vàng xuống lầu rời đi.
Anh không muốn bị coi là kẻ biến thái.
Thẩm Thanh Ca không muốn bị mọi người nhìn thấy, liền nhanh chóng đóng cửa lại.
"Cảm ơn Thanh Ca... Thực sự cảm ơn em cùng chồng của em." Ngụy Hồng ôm đứa nhỏ, vừa nói vừa khóc lóc.
Triệu Tiểu Tĩnh bôi thuốc cho hai mẹ con.
Thẩm Thanh Ca hỏi: "Chị Ngụy Hồng, bây giờ chị có dự định gì?"
"Chị thì có thể có kế hoạch gì chứ? Giờ chị chỉ muốn sống sót và học hết đại học mà thôi. Dù sao thì cũng đã bị đánh rồi..."
"Chị Ngụy Hồng, em khuyên chị vẫn là nên ly hôn với chồng của mình đi! Hôm nay anh ta dám đánh chị như vậy, sau này chắc chắn cũng dám đánh con của chị như vậy." Triệu Tiểu Tĩnh phẫn nộ, không nhịn được nói.
Ngụy Hồng cúi đầu nói, "Chị cũng muốn ly hôn, nhưng nếu ly hôn, đứa bé này nhất định sẽ phải giao cho anh ta! Chị chính là không đành lòng từ bỏ đứa bé."

Bạn cần đăng nhập để bình luận