Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 650 -




“Cô uống nước đi.” Lưu Đại Xuân đỏ mặt xấu hổ bưng lên một cốc nước, đặt ở trong tay cô.
Màu của nước bị đục, hiện ra màu vàng, phía dưới cốc nước còn có một tầng bùn.
Nhưng Thẩm Thanh Ca biết, đây có thể là chiếc cốc tốt nhất của nhà bọn họ.
Thẩm Thanh Ca ôm tay, bình tĩnh nói: “Tôi nói trước, tôi đã kết hôn với người khác rồi! Hơn nữa đã hơn hai mươi tuổi, lớn hơn con trai của các người rất nhiều.”
“Ha ha, không ngại! Những phụ nữ của thôn chúng tôi đều là những người nhìn rất xấu, nếu như cô chưa từng lấy chồng, người vợ xinh đẹp như cô sao có thể bị bắt đến chỗ chúng tôi để bán chứ?” Dì Lưu hiểu rõ nói.
Huyệt thái dương của Thẩm Thanh Ca đau thình thịch, khá lắm, rơi vào hang ổ của bọn buôn người.
Dì Lưu tiếp tục nói, “Cô gái, cô từ thành phố Thượng Hải tới phải không? Tôi cũng ở thành phố Thượng Hải nhưng bị bắt đến đây. Nhưng người đàn ông của tôi đối xử với tôi rất tốt, con cũng đều có, tôi luôn thấy đủ. Trở lại thành phố Thượng Hải nói không chừng cũng chưa gặp được người đàn ông tốt như vậy.”
Hay lắm!
Người này chắc chắn đã bị thao túng tâm lý rồi!
Cô rất muốn trợn trắng mắt, nhưng mà làm căng với gia đình này sẽ làm cho tình hình hiện tại của cô gian nan hơn.
“Nhìn cô cũng không khóc sướt mướt giống người khác, tôi liền không đeo xích sắt lên cho cô, cột tay của cô lên là được.” Dì Lưu lấy dây thừng rất to ra, thành thạo cột tay Thẩm Thanh Ca lên.
Thẩm Thanh Ca nhìn sang phía Lưu Đại Xuân, “Tôi không muốn bị trói, tôi sẽ không chạy.”
“Mẹ, trói lỏng một chút, đừng làm cô ấy đau.”
“Đại Xuân ngốc! Không có người phụ nữ nào mới tới đây sẽ không chạy? Khi cô ta sinh con, mới có thể đối xử thật lòng với con.” Dì Lưu buộc cho tay cô một nút thắt rất chắc chắn mà cô không thể tự mở được.
Sau đó, dì Lưu đưa mấy người phụ nữ trẻ tuổi từ bên ngoài đi vào làm tóc cho cô, mang theo hoa hồng, dùng lửa để làm quăn mi.
Những người phụ nữ này cũng có khuôn mặt xinh đẹp, nhìn qua có vẻ cũng được gia đình tốt sinh ra.
Nhưng hiện tại ánh mắt đần độn, làn da vàng như nến, trên tay, trên cổ đều là dấu vết bị véo, hiện ra màu tím.
“Mấy người cũng ở thành phố Thượng Hải sao?” Thẩm Thanh Ca nhỏ giọng hỏi.
Một người phụ nữ có một vết bị véo tím đậm ở trên cổ cười lạnh một tiếng, “Khuyên cô một câu, cô cũng đừng cố gắng chạy trốn, cô nhìn cổ tôi đi, tôi bị bọn họ đối xử như một con chó, trói ở trong chuồng suốt ba tháng.”
“Tôi đều đã thề sẽ không chạy nữa, nhưng bọn họ vẫn không yên tâm. Nếu không phải muốn trang điểm cho cô, tôi vẫn còn bị trói.”
Đúng lúc này, Lưu Đại Xuân lấy ra mấy cái bánh rán để ở trên bàn trước mặt của Thẩm Thanh Ca.
“Ăn bánh……” Lưu Đại Xuân cười nói.
Nhìn thấy bánh rán, Thẩm Thanh Ca có chút nghẹn ngào.
Mấy ngày hôm trước cô còn làm bánh rán cho Bạc Đình ăn đâu.
Kết quả, trong nháy mắt cô đã tới một nơi xa xôi, cô bị bắt kết hôn với người khác.
Thẩm Thanh Ca rất nhanh đã thu lại nước mắt, cô bình tĩnh nói: “Tôi kêu là Thẩm Thanh Ca, cậu kêu tôi là chị Thanh Ca đi.”
“Chị Thanh Ca……” Lưu Đại Xuân rất xấu hổ, mới nói một câu mà mặt với cổ đều đỏ.
Những người phụ nữ khác đều hâm mộ nói: “Thanh Ca, cô thật may mắn! Cô xem Đại Xuân có vẻ rất thích cô thì phải? Người đàn ông của chúng tôi không phải đánh chính là mắng, cô hãy đối xử tốt với Đại Xuân, cô chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất của thôn Đà Đà.”
Nghe xong lời này, Thẩm Thanh Ca cảm giác dạ dày rất không thoải mái!
Muốn ói!
Đặc biệt là khi có người cùng giới khuyên cô như vậy, làm cô càng thấy phản cảm.
Cô dâu bị bắt tới thôn này làm lễ kết hôn rất đơn giản, tùy tiện thu dọn một chút là đã kết hôn được rồi.
Thẩm Thanh Ca bị trói tay, được đẩy đến trong sân.
Trong sân có mấy chục hàng xóm đang xem náo nhiệt, hầu hết đều là đàn ông, luộm thà thuộm thuộm, râu ria xồm xoàm, trên người còn một mùi rất hôi thối.
Trong đám người, Bạc Dạ là người cao nhất, rất là dễ thấy.
Bên kia, Bạc Đình nhận được tin từ trường học lập tức báo cảnh sát, liên hệ với nhà họ Bạc, điện thoại cho Cố Quyết và A Chính, cùng nhau đi tìm người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận