Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 754 -




Trước khi ngủ, Thẩm Thanh Ca cởi áo choàng tắm, Bạc Đình nhìn thẳng vào cô.
Anh kéo cô vào lòng, nhấn người cô xuống.
“Mắt nhìn của anh thật tốt.” Bạc Đình khàn giọng nói.
Mặt cô thoáng ửng hồng, “Cũng khá tốt…… ưm…”
Anh khóa lại bờ môi cô, vòi vĩnh toàn bộ hơi ấm từ trên người cô.
Ngày hôm sau.
Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Đình ăn xong bữa sáng mới đến cửa tiệm.
Lúc này, Trương goá phụ cũng đã mở cửa.
Nhưng Tôn Tú Tú lại không đến.
“Tôn Tú Tú đâu?” Thẩm Thanh Ca đi một vòng quanh bếp.
Bây giờ cũng đã hơn bảy giờ rồi, trước đây cô ta chưa từng đến muộn.
Trương goá phụ tặc lưỡi, “Nói không chừng cô ta sắp thôi việc, tối qua đã bay lên đỉnh ngọn cây rồi.”
Thẩm Thanh Ca có chút bất lực, đành nhờ Bạc Đình bắt bếp nấu rượu gạo cùng trứng,….
“Anh Đình, anh tìm giúp em một đầu bếp khác nhé.” Cô thở dài.
Bạc Đình suy tư một lúc, nhận ra rằng trong số những người anh biết, ngoại trừ bản thân anh ra, có vẻ như không có ai biết nấu ăn. “Để anh tìm thử xem.”
Nửa giờ nữa trôi qua, lúc này Tôn Tú Tú mới lững thững bước vào.
Cô ta mặc chiếc váy màu vàng tươi, trên đó ấn đầy những con bướm.
“Tú Tú, cô đến để xin thôi việc đấy à?” Trương goá phụ dường như muốn xác nhận suy đoán của mình, cố ý lớn tiếng hỏi.
Tôn Tú Tú thế mà lại lắc đầu, “Vừa rồi có chút việc phải làm, chị Thanh Ca, em đến muộn rồi, em xin lỗi nhé.”
“Không sao đâu.” Thẩm Thanh Ca thờ ơ nói.
Ngay sau đó, Tôn Tú Tú đi vào trong bếp, cô ta không đeo tạp dề mà trực tiếp làm việc.
Trương goá phụ bỡn cợt hỏi: “Tú Tú, váy đẹp như vậy cô không sợ bẩn à? Sao không đeo tạp dề vào?”
“Váy này cũng không phải là quá đẹp.” Tôn Tú Tú kiêu ngạo đáp.
Thẩm Thanh Ca nhờ Bạc Đình đưa cô đến trường.
Tiệm cơm Thái Hòa ở phía đối diện cũng đã được tân trang lại toàn bộ, các công nhân đang di chuyển bàn ghế vào trong.
Hiện giờ cũng đâu vào đấy rồi.
“Bạc Dạ thật đáng ghét.” Cô nhẹ giọng oán trách.
Bạc Đình siết chặt bàn tay bé nhỏ của cô, “Cậu ta không có họ sao? Cứ phải bám lấy cái danh nhà họ Bạc? Thật ghê tởm.”
Thẩm Thanh Ca vỗ nhẹ lưng anh, “Anh đừng giận nữa.”
Buổi trưa, Bạc Đình đưa Thẩm Thanh Ca về lại cửa tiệm.
Thẩm Thanh Ca ngạc nhiên đến phát ngốc, rất nhiều công nhân mặc đồng phục màu xám xếp hàng trước tiệm của bọn họ để mua đồ ăn, ăn cơm.
Cô kinh ngạc, há hốc miệng.
Công việc kinh doanh của cửa tiệm chưa bao giờ tốt như vậy.
Cô quan sát dòng chữ trên đồng phục công nhân mới biết bọn họ đều đến từ nhà xưởng thuốc lá.
Đoán chừng nhờ phúc của Tôn Tú Tú, nên xưởng trưởng xưởng thuốc lá mới để công nhân tới đây ăn.
Bọn họ bận rộn tới tận ba giờ chiều, cuối cùng cửa tiệm cũng yên tĩnh trở lại.
Đúng lúc đó, một người đàn ông vừa trọc đầu vừa mập mạp, mặc vest lái xe tới.
“Xin hỏi ngài muốn gọi gì?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Người đàn ông nhìn Thẩm Thanh Ca với ánh mắt có chút dung tục, ông ta nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào phòng bếp, “Tôi tìm Tú Tú.”
Thẩm Thanh Ca để ông ta vào trong.
Một lúc sau, từ trong phòng bếp vọng ra giọng nói hờn dỗi của Tú Tú, “Đáng ghét.”
Thẩm Thanh Ca nhìn trộm, cảm thấy thật cay mắt, cô nhanh chóng đóng cửa lại, xoay người sải bước tới quầy thu ngân.
Trương goá phụ lặng lẽ bước tới, vẻ mặt chán ghét nói, “Này, tên đàn ông kia mà ba mươi tám tuổi sao? Nói ông ta bốn mươi tám tuổi tôi còn tin! Tay cũng đã sờ mông Tú Tú rồi! Tú Tú cũng không thèm cản lại, ghê tởm chết đi được!”
“Thanh Ca, tôi không sợ cô cười tôi, hồi xưa tôi cũng như vậy. Nhưng ít ra tôi còn biết xấu hổ, chỉ ở nhà mới như thế, đằng này ở bên ngoài còn dám làm vậy?”
Dạ dày của Thẩm Thanh Ca nôn nao một hồi, cảm thấy thật buồn nôn.
Cô ra hiệu cho Trương goá phụ im lặng, rồi kéo Bạc Đình vào trong phòng riêng.
Bạc Đình đặt tờ báo ở trong tay xuống bàn, nhẹ nhàng hỏi: “Làm sao vậy?”
Cô hạ giọng, đáp lại với vẻ chán ghét: “Anh Đình, em thấy như vậy không ổn.”
Không cần cô nói thẳng ra, anh đã ngầm hiểu, Bạc Đình biết rằng cô đang ám chỉ điều gì.
Anh không quan tâm lắm, “Kiếm tiền không tốt sao? Tôn Tú Tú cùng với vị xưởng trưởng kia có ra sao thì cũng là việc của bọn họ, chúng ta chỉ cần kiếm tiền là được rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận