Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 453 -




“Tiểu Đình, cháu mau nhìn xem ông nội của cháu…… Ông nội của cháu sắp không được.”
Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Trường Sinh đều lộ ra vẻ mặt lo lắng.
Nhưng Bạc Đình chân dài một bước, đi đến mép giường, đem mặt nạ hô hấp tháo ra, “Được rồi! Đừng giả vờ nữa, về nhà chơi cờ đi.”
“Khụ khụ, đứa cháu trai bất hiếu này.” Ông nội Bạc bỗng nhiên mở mắt.
Bà nội Bạc thấy không giả vờ được nữa, cũng chỉ đành đỡ ông cụ ngồi dậy.
Bạc Đình xoay người, ôm eo Thẩm Thanh Ca, “Đưa Bạc Trường Sinh đến cho mấy người, đừng lằng nhằng nữa.”
“Ông nội, ông không sao chứ?” Bạc Trường Sinh lo lắng chạy tới cạnh giường.
Mặc dù bà nội Bạc và ông nội Bạc đã sớm biết Bạc Trường Sinh là con gái, nhưng nhìn đến cô bé mặc đồ nữ hai mắt liền sáng lên.
“Mau nhìn xem, Trường Sinh mặc đồ nữ vẫn là đẹp hơn.”
“Đúng vậy, vốn dĩ chính là con gái mà.”
Bạc Trường Sinh ngẩng cao đầu, khoe khoang nói: “Cháu đẹp không? Chị dâu xinh đẹp làm cho cháu đấy!”
Hai ông bà già nhìn về cô gái đứng bên người Bạc Đình, ánh mắt vẩn đục đều sáng lên vài phần.
Cô gái này môi hồng răng trắng, da thịt trắng bóc, nhìn vừa ngoan lại vừa xinh đẹp, mặc áo khoác vô cùng có khí chất.
Vừa thấy chính là cô gái đặc biệt có tố chất, đặc biệt có gia giáo.
“Chào ông nội, bà nội.” Thẩm Thanh Ca lễ phép chào hỏi.
Bà nội Bạc cười đến nếp nhăn ở khóe mắt đều sâu hơn, giọng điệu có điểm không thể tin được, “Cháu là vợ của Tiểu Đình?”
“Đúng vậy.”
“Ông, ông nhìn xem, Thanh Ca thật xinh đẹp đúng không?” Bà nội Bạc dùng cánh tay đụng vào ông nội Bạc.
Sắc mặt của ông nội Bạc đang tái nhợt cũng hiền từ xuống dưới, ông cụ nhẹ giọng nói: “Vậy cũng không được…… Cô ấy mù chữ, không có văn hóa.”
Bạc Đình giống như là nghe được bọn họ nói với nhau, anh khoe khoang nói: “Vợ của cháu chính là sinh viên ở đại học Kinh Hải, tốt hơn nhiều so với đại học mà các người đã học.”
Nói tới đây, ông nội Bạc và bà nội Bạc đều khiếp sợ!
Bà nội Bạc trực tiếp đứng dậy từ trên ghế.
Vẻ mặt bà cụ áy náy đi đến bên người Thẩm Thanh Ca, giữ chặt tay cô, “Thanh Ca, có phải cháu bị thằng Bạc Đình xấu xa này cưỡng bức đúng không?”
Thẩm Thanh Ca:??
“Khụ khụ khụ……” Ông nội Bạc ho khan dữ dội.
Bạc Trường Sinh cầm lấy một ly trà từ tủ đầu giường bên cạnh, đưa cho ông cụ, “Ông nội uống nước.”
Ông cụ uống một ngụm trà, trực tiếp đem cái ly ném về phía Bạc Đình.
Choang ——
“Thằng nhóc thúi này, sao cháu dám vi phạm pháp luật?”
“Nói cái gì vậy? Sao cháu có thể vi phạm pháp luật?” Bạc Đình nhíu mày xuống, vẻ mặt hung dữ.
Ông nội Bạc che ngực lại, “Cháu nhìn xem dáng vẻ lưu manh này của cháu đi, lại nhìn Thanh Ca đi! Người ta vừa thấy chính là người có trí thức, sao có thể để ý đến cháu? Cháu còn mặc đồ rách tung toé, người ta ăn mặc phong cách phương Tây ngay ngắn, gọn gàng…… Cháu vuốt lương tâm hỏi một chút, cháu xứng đôi với người ta sao?”
“……” Bạc Đình cảm thấy hết chỗ nói.
Bà nội Bạc áy náy nói, “Thanh Ca, cháu đừng nhìn Bạc Đình mặc đồ rách tung toé, điều kiện của nhà chúng ta cũng không tồi! Nó không có văn hóa…… Chúng ta lập tức bắt nó học…… Cháu tuyệt đối đừng ly hôn với nó, cũng tuyệt đối đừng kiện nó.”
“Là cháu tự nguyện cưới anh Đình, anh Đình rất tốt, rất ưu tú.” Thẩm Thanh Ca nghiêm túc nói.
Ông nội Bạc và bà nội Bạc liếc nhìn nhau, cô gái này điểm nào cũng tốt, chính là ánh mắt không quá bình thường.
“Thanh Ca, em đừng để ý đến bọn họ.” Bạc Đình ôm Thẩm Thanh Ca ngồi vào sô pha đối diện.
“Cháu có tài đức gì cưới được con gái nhà người ta? Cháu nhanh chóng trở về, kế thừa tài sản nhà họ Bạc……” Ông nội Bạc nghiêm túc nói.
Bạc Đình lạnh lùng nói, “Cháu không có hứng thú.”
Ông nội Bạc dùng sức ho khan, “Cháu vừa nghèo lại vừa không có văn hóa, Thanh Ca sớm muộn gì cũng sẽ hối hận vì đã cưới cháu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận