Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 361 -




Tròng mắt của Đỗ Kỳ Kỳ xoay chuyển, gạt đi nước mắt nói, “Hu hu…… Giáo sư Lý, tôi gặp người không tốt, bị người ta cưỡng bức, mấy người không đồng tình với tôi cũng thôi đi, còn nói tôi không biết liêm sỉ! Hiện tại chính là thời đại mới, ngay cả mấy người làm gái đều được đối xử bình đẳng! Tôi là một thanh niên trí thức đứng đắn, mấy người thế mà nói tôi như vậy!”
Mấy cái người điều tra, Quan bí thư chi bộ đều lộ ra vẻ lúng túng.
Bị chụp cái mũ lớn như vậy lên đầu, bọn họ cũng không dám nhận!
Nhưng giáo sư Lý chính là giáo sư đại học, sao có thể bị những lời trách cứ vô lý này dọa sợ?
“Đỗ Kỳ Kỳ! Chuyện của cô tôi đã điều tra qua, cô hẹn hò với hai người Vương Chí và Triệu Sơn Hà cùng một lúc có đúng hay không? Hơn nữa suất thi lần này, nghe nói là thôn trưởng cho cô! Chẳng lẽ cô cùng thôn trưởng có quan hệ gì mà không thể cho ai biết?”
Đỗ Kỳ Kỳ sợ tới mức nước mắt đều tuôn ra tới, “Không, không có quan hệ.”
Giáo sư Lý không kiêu ngạo không tự ti nói: “Có quan hệ hay không, cô nói không tính, phải đợi sau khi điều tra xong mới biết được!”
“Hu hu……” Đỗ Kỳ Kỳ bị dọa đến khóc thút thít.
Thẩm Thanh Ca nhân cơ hội hỏi: “Giáo sư, vậy Đỗ Kỳ Kỳ còn có thể thi đại học hay không?”
“Đương nhiên không thể! Tư cách của cô ta bị huỷ bỏ, bên trên dự định lại cho thanh niên trí thức khác cơ hội.” Giáo sư Lý lấy một tài liệu từ tập tài liệu ra, “Với lại thành phố khen thưởng Thẩm Thanh Ca đạt được tư cách thi đại học!”
Mọi người ở bên ngoài đều vỗ tay.
Thẩm Thanh Ca đối với kết quả này cũng không giật mình, m giáo sư Lý còn vì thôn Tường Hòa tranh thủ nhiều thêm một suất thi.
Đỗ Kỳ Kỳ ở trên giường bệnh dùng chăn che đầu lại, cô ta cảm giác giờ phút này chính mình giống như một cái chê cười!
Vừa mới châm chọc Thẩm Thanh Ca xong, kết quả vị trí hiện tại của hai người hoàn toàn thay đổi.
Rời khỏi trung tâm y tế, giáo sư Lý cùng Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình cùng đi với nhau.
“Thanh Ca, tháng sau tôi phải rời đi nơi này trở về thành phố Thượng Hải! Hy vọng cô có thể thi đậu đại học ở thành phố Thượng Hải, chúng ta còn có thể gặp lại.” Giáo sư Lý vươn tay.
Thẩm Thanh Ca bắt tay với ông ấy, “Tôi đang chuẩn bị thi đại học ở thành phố Thượng Hải, cũng không biết nên đăng kí ngành nào.”
“Tôi chân thành hy vọng cô có thể thi đậu khoa khảo cổ, nhưng bây giờ tiếng Anh thương mại, khoa học sinh học đều là những chuyên ngành rất tốt.”
Cô ghi nhớ ở trong lòng.
Tay nhỏ vừa mới rút về, Bạc Đình liền nắm lấy thật chặt.
Giáo sư Lý thấy cảnh này, không thể nhịn cười, “Chồng của cô thực sự không thể sống thiếu cô.”
Cô bất đắc dĩ nghiêng đầu liếc mắt nhìn anh, ai nói không phải đâu?
Bạc Đình thật sự rất dính cô!
Cuối tháng là thời gian mà Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Đình đã hẹn với nhau sẽ đi xem Khương Lê.
Sáng sớm, bọn họ liền đi tới nhà của Khương Lê.
Mấy người anh em nhìn thấy Bạc Đình, lập tức báo cáo tình hình, “Đại ca, người phụ nữ kia đã tìm được đến đầu hẻm! Nhưng mà bị chúng em ngăn cản lại, bà ta vào không được.”
“Ừ.” Bạc Đình lạnh lùng trả lời.
Thẩm Thanh Ca không khỏi thở dài một hơi, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
Nhưng nếu Khương Lê thấy Trịnh Nga không biết sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
Tới nhà, Thẩm Thanh Ca đem tương ớt mới làm đưa cho Khương Lê.
“Mẹ, đây là tương ớt, ăn cùng cháo, chấm với bánh bao đều ăn rất ngon.” Thẩm Thanh Ca đem một bình thủy tinh đưa cho bà ấy.
Khương Lê cười nói, “Sao con biết mẹ gần đây ăn uống không tốt? Mẹ đang cần đồ ăn gì đó kích thích ăn uống đây.”
“Mẹ, gần đây mẹ muốn ăn gì thì để cho A Long bọn họ đi mua là được, mẹ không có việc gì liền ở trong nhà dưỡng bệnh đi.” Bạc Đình bất ngờ mở miệng.
Thẩm Thanh Ca trợn trắng mắt, Bạc Đình sao có thể nói rõ ràng như vậy?
Mẹ chắc chắn sẽ nghi ngờ!
Quả nhiên, vẻ mặt của Khương Lê từ vui sướng chuyển sang bình thường, “Có chuyện gì xảy ra sao? Vì sao các con đều không cho mẹ đi ra ngoài? Hồ ly tinh kia đã tới đây sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận