Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 785 -




“Ây da, nói một chút thì làm sao? Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết!” Bà Lý trừng mắt nhìn ông ấy.
Bà Lý hạ giọng nói: “Thanh Ca, trường học lại có vị trí trống đi du học! Năm tư đại học ra nước ngoài một năm, đây chính là cơ hội tốt! Cháu đừng bỏ lỡ nữa.”
Trong mắt Thẩm Thanh Ca loé lên ánh sáng, cũng chính là sang năm…
Khi đó, hẳn sự nghiệp của Bạc Đình ổn định hơn một chút.
“Cháu sẽ để Thanh Ca ra nước ngoài.” Bạc Đình hứa hẹn.
Bà Lý thở dài, lấy miệng lưỡi của người lớn mà nói: “Bạc Đình, hy vọng cháu nói được thì làm được, cháu phải toàn tâm toàn ý ủng hộ Thanh Ca mới được! Phụ nữ kết hôn thì dễ tính toán vì chồng con, cháu không kiên định một chút, Thanh Ca sẽ rút lui.”
“Cháu đã biết.” Bạc Đình nghiêm mặt nói.
Thẩm Thanh Ca kéo tay anh, nhéo lòng bàn tay.
Trên đường đến tiệm cơm, Bạc Đình nói: “Thanh Ca, cơ hội lần này chắc chắn em phải bắt lấy.”
“Em biết.” Vốn dĩ cô chưa từng từ bỏ việc ra nước ngoài, kế hoạch ban đầu là sau khi tốt nghiệp đại học tìm một cơ hội ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu.
Không ngờ hạnh phúc tới đột nhiên như vậy, sang năm sẽ lại có cơ hội.
Cô nhìn bưu thiếp ảnh chụp bọn người Lâm Oánh gửi trở về, quả thực hâm mộ muốn chết.
Phong cảnh kiến trúc và phục sức hàng xa xỉ đẹp không sao tả xiết.
Mà mấy thứ này, đời trước cô chỉ thấy qua trên TV.
Tới tiệm cơm, Ngụy Hồng và Trương goá phụ bận tối mặt tối mày.
Giữa trưa, nhiều khách đều muốn đóng gói tôm hùm đất mang về ăn.
Tới gần 11 giờ, thời điểm đông khách nhất mới qua đi.
Bạc Đình cầm báo chí Cảng Thành xem trong lúc thời gian rảnh.
Thẩm Thanh Ca ngước mắt nhìn, trên đó đều là số liệu chi chít, nhìn sẽ khiến đầu to ra.
“Thanh Ca, cửa tiệm của chúng ta thật sự là bận quá! Khách khứa cũng không đủ chỗ ngồi, cô nói một chút, cái này gọi là gì?” Trương goá phụ vừa mệt vừa vui sướng.
Con gái Ngụy Hồng đang làm bài tập trên bàn, Ngụy Hồng vừa chỉ đạo cô bé làm bài vừa nói: “Đúng vậy, buổi sáng nhiều vị khách phải đứng ở bên đường bưng chén ăn cơm, tôi nhìn cũng sốt ruột, hận không thể biến ra bàn ghế cho bọn họ ngồi.”
“Thanh Ca, nếu không chúng ta mua thêm bàn ghế đi? Bây giờ việc làm ăn của tiệm cơm Thái Hoà bị đình trệ, khách khứa đều chạy tới chỗ chúng ta, thật sự không đủ chỗ ngồi!” Trương goá phụ đề nghị.
Ba tháng này, có lẽ là số lượng tôm hùm đất, đại tràng bán ra mỗi ngày đều rất cao.
Một tháng trừ đi tiền thuê, phí điện nước, tiền lương, phí nguyên liệu, một tháng ít nhất kiếm được hai ngàn.
Còn kiếm được nhiều tiền hơn cả ngày trước ở chợ đen!
Đương nhiên mấy thứ này cũng là nhờ bạn bè trợ giúp, Tạ Dương, Tam Thuận đều bán đồ ăn, họ bán đồ ăn cho cô với giá thấp nhất, bọn họ cơ hồ đều không lấy lãi.
Đến nỗi cửa hàng nhỏ bên kia, căn bản là Thẩm Thanh Ca không cần phải lo lắng, Cổ Tiểu Liên, Hoàng Anh hoàn toàn có thể xử lý, một tháng kiếm hơn trăm, gần một ngàn cũng nhẹ nhàng.
Thẩm Thanh Ca tự hỏi vài phút, “Không mua bàn ghế, chúng ta mở một cửa hàng nữa ở phụ cận, bà Trương đi làm giám đốc chi nhanh.”
“Ui, giám đốc chi nhánh là gì?” Trương goá phụ từng nghe qua từ “Giám đốc” này, bà ta vừa sợ vừa mừng.
Thẩm Thanh Ca đẩy bả vai Bạc Đình, ý bảo anh nghe, “Chỗ tôi chỉ có ý tưởng bước đầu, chính là mở chi nhánh! Tôi thuê một cửa tiệm khác, bà Trương làm giám đốc ở đó tuyển nhân viên! Lợi nhuận mỗi tháng tám phần về tôi, hai phần do bà Trương phân phối. Đương nhiên, công thức làm đồ ăn thương hiệu của tôi cũng dạy cho bà Trương hết.”
Trương goá phụ không hiểu ra sao, “Vậy tiền mua nguyên liệu trong tiệm cũng cần tôi bỏ ra à? Tôi nào lo nổi? Tiền đồ ăn ba ngày cũng sắp bằng một tháng tiền lương của tôi.”
“Bà viết hóa đơn rõ ràng ra cho tôi là được, tiền tôi bỏ ra.” Thẩm Thanh Ca giải thích.
Mọi người vừa nghe đều cảm thấy hợp lý, ngẫm lại đều động lòng.
Không ngờ rằng một tiệm cơm nhỏ cũ nát, Thẩm Thanh Ca lại làm ra hoa.
Trương goá phụ càng nghĩ càng vui vẻ, sao bà ta lại tinh mắt như vậy? Lựa chọn chỗ dựa là Thẩm Thanh Ca!
Ánh mắt của Hoàng Anh ở cửa hàng bên cạnh cũng thèm thuồng, “Hoá ra tiệm cơm của chị kiếm được tiền như vậy, biết vậy thì lúc trước em đã đi theo mọi người làm.”
“Đến lúc đó có cơ hội, cũng mở chi nhánh cho các người!” Thẩm Thanh Ca cười nói, “Anh Đình, anh cảm thấy thế nào?”
Mọi người đều cho rằng Bạc Đình không nghe, mấy người đều đang cười trộm.
Bạc Đình lạnh mặt, không cần nghĩ ngợi, nói: “Nếu công thức bí mật bị truyền ra ngoài thì làm sao bây giờ?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận