Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 334 -




“Bánh kem?” Thẩm Thanh Ca có chút nghi hoặc.
Là loại bánh sinh nhật như cô nghĩ sao?
Như là hiểu biết nhau quá rõ, Bạc Đình lập tức đọc hiểu ánh mắt của cô.
“Là bánh kem bơ cứng, cùng em nghĩ không giống nhau.” Bạc Đình giải thích.
Cô chậm rãi gật đầu.
Bánh kem bơ cứng cũng không tồi.
Chỉ một lát sau, Hoàng Tam liền đưa tới mấy miếng bánh kem bơ cứng.
Anh ta nhìn thấy thức ăn trên bàn, trái tim run rẩy.
Bún thịt, thịt ba chỉ nhìn thật ngon làm sao?
Ngửi cũng không có vấn đề gì! Làm anh ta nhớ tới lần trước ăn bún thịt.
“Khụ khụ, đại ca, Quan bí thư chi bộ nói xe của anh muốn kiểm tra và sửa chữa lại. Nếu không sẽ không được chạy, gần nhất đã có rất nhiều xe vận tải xảy ra lật xe!” Hoàng Tam lo lắng nói.
Trong mắt Bạc Đình hiện lên vài phần u ám, “Ừ.”
“Hoàng Tam, ở lại ăn cơm đi.” Thẩm Thanh Ca khách khí nói.
Sắc mặt Hoàng Tam thay đổi đột ngột, vội vàng chạy, “Cái kia…… Sinh nhật vui vẻ…… Em còn có việc……”
Thẩm Thanh Ca: “……”
Bạc Đình đen mặt.
Cô thấy thế liền cười ôm lấy cánh tay của anh, “Anh Đình, anh đừng tức giận, đều do bọn họ không biết thưởng thức!”
“Ừm.” Tâm trạng của anh bây giờ đã dịu đi một chút.
Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình cùng nhau ngồi ở trước bàn cơm, cô rất hăng hái kẹp thịt kho tàu lên ăn, má di chuyển như một con sóc.
“Anh Đình, anh thật sự rất có thiên phú nấu ăn.” Cô cảm thán nói.
Hương vị những món ăn này còn khá ngon.
Trách không được ngày hôm qua anh kêu cô đi ra ngoài, hoá ra là sớm đã có kế hoạch trước.
Anh im lặng nhìn cô, ánh mắt cưng chiều nói, “Thanh Ca, chắc em biết ngày sinh nhật thực sự của mình đúng không?”
“……” Cô ngẩn người ra, đại lão không hổ là đại lão.
“Em nằm mơ chi tiết như vậy, chắc chắn là biết.” Giọng nói của Bạc Đình càng lúc càng chắc chắn.
Thẩm Thanh Ca chậm rãi gật đầu, “Ở tháng sáu, đã sớm đi qua.”
“Năm sau anh nhất định sẽ làm đúng ngày cho em.” Bạc Đình hứa hẹn.
Cô cảm giác chính mình như được vây quanh bởi hạnh phúc.
Có thể cùng Bạc Đình ở bên nhau, còn cùng nhau ăn sinh nhật, đời trước cô nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bạc Đình lại đi vào phòng bếp, bưng ra một bát mì trường thọ, “Còn có mì nữa.”
“Anh biết cán bột sao?” Thẩm Thanh Ca lại kinh ngạc.
Anh chớp mắt nói, “Đương nhiên không phải anh…… Anh nhờ dì Quan làm giúp.”
Cô xoa mặt, mặt cô gần như cứng đờ vì cười.
“Anh Đình, nếu sau này công việc bận rộn, anh còn sẽ tổ chức sinh nhật cho em sao?” Cô hỏi xong liền hối hận.
Đáp án của vấn đề này đời trước cô đã thấy rồi.
Đời trước, mỗi năm vừa đến sinh nhật của cô, cho dù Bạc Đình ở nơi nào đều sẽ đi máy bay đến bên cạnh cô để tổ chức cho cô.
Bất quá lúc đó, cô thật sự quá tự ti, tuy rằng đã động tâm, nhưng vẫn không dám đáp lại Bạc Đình.
“Sẽ.” Anh trả lời chắc chắn.
Cô đánh giá Bạc Đình, tay nhỏ xoa ở ngực anh, “Ngày mai em muốn đi thử xe đạp mới của em.”
“Anh đi cùng em?”
“Không cần đâu! Vừa lúc em vào thành mua vải làm quần áo cho anh.”
Quần áo của cô đều là kiểu mới nhất, quần áo của Bạc Đình đều cũ rồi, điều này không thể nói đi?
Bị anh em của Bạc Đình đã biết, còn không ở sau lưng nói này nói nọ cô?
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thanh Ca liền mặc chiếc váy dài chiffon, leo lên chiếc xe đạp mới đi vào thành.
Điều này làm cho mọi người phụ nữ ở trong thôn đều không ngừng hâm mộ.
Xe đạp chính là hàng xa xỉ, nhà ai có một chiếc đều đã rất ghê gớm, ai còn phân biệt nam hay nữ đâu?
“Thẩm Thanh Ca cưỡi chính là xe đạp của nữ đúng không?” Một nữ thanh niên trí thức nói.
“Tôi nhận ra, anh của tôi đã mua cho chị dâu của tôi một chiếc! Thật hâm mộ!” Một nữ thanh niên trí thức khác tiếp lời.
“Váy của cô ấy mặc cũng thật xinh đẹp! Giống như là ở thành phố Thượng Hải mới có.”
Điều này làm cho Đỗ Kỳ Kỳ lòng đau như cắt, những thứ này vốn nên thuộc về cô ta!
Nhưng Thẩm Thanh Ca cướp đi mọi thứ của cô ta!
Nghĩ đến đây, cô ta liền cầm lấy đề cương ôn tập và bắt đầu học.
Cô ta nhất định phải thi đậu đại học Thượng Hải, lấy dáng vẻ hoàn mỹ nhất đứng ở bên cạnh Bạc Đình!
Để Bạc Đình nhìn xem ai phù hợp với mình nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận