Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 448 -




Khuôn mặt của cô gái kia đỏ bừng, cô ta hận không thể tìm một khe đất để chui vào.
“Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi được chưa?” Cô gái kia dưới áp lực từ dư luận chảy ra giọt nước mắt phẫn hận.
Cô ta vừa khóc vừa dọn hành lý bẩn thỉu nặng trĩu về trên giường của mình.
Nhân viên phục vụ cũng nhanh chóng thay đổi tấm trải giường sạch sẽ cho Thẩm Thanh Ca.
Chuyện này giải quyết xong, Thẩm Thanh Ca cảm giác ăn uống mở rộng ra.
Không nghĩ tới cãi nhau còn có thể tăng cảm giác thèm ăn.
Đoàn tàu tới sân ga rồi, cô cùng mấy người Cổ Tiểu Liên xuống xe mua cơm ăn.
Thẩm Thanh Ca cùng mấy người Cổ Tiểu Liên đều đơn giản chọn một thịt một rau.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, sau khi bọn họ xếp hàng chọn xong đồ ăn, đằng sau lại là cô gái kia.
Cô ta liếc mắt nhìn cơm của bọn họ chọn, ôm cánh tay nói: “Quỷ nghèo!”
“Cô nói ai là quỷ nghèo?” Vương An Na lập tức bùng nổ.
“Các cô biết bạn thân của tôi là ai sao? Bạn thân của tôi chính là người nhà họ Bạc tại thành phố Thượng Hải.”
Nghe được người nhà họ Bạc, biểu tình của Vương An Na từ tức giận trở nên xấu hổ.
Trừ bỏ nhà họ Cố, nhà ai so sánh với cùng nhà họ Bạc đều không nghèo?
Thẩm Thanh Ca lộ ra vẻ mặt khinh thường, ha ha, cô ta cùng người nhà họ Bạc là bạn bè……
Bạc Đình vẫn là chồng của cô đâu, cô cũng chưa khoe ra.
“Bạn thân của cô là người nhà họ Bạc, nói như kiểu cô cũng là người nhà họ Bạc! Sao cô có thể không biết xấu hổ ở bên ngoài lấy danh nghĩa của nhà họ Bạc giả danh lừa bịp như thế?” Cô châm chọc nói.
“Các cô chính là ghen tị! Tôi lười nói với các cô, dù sao cả đời các cô cũng sẽ không tiếp xúc đến loại người như chúng tôi.”
Thẩm Thanh Ca trợn trắng mắt, “Tôi còn nhận thức hiệu trưởng của đại học Kinh Hải đâu, cô thấy tôi có kiêu ngạo không?”
“Chỉ dựa vào cô?” Cô gái kia đánh giá Thẩm Thanh Ca từ trên xuống dưới một phen.
Tuy rằng cô mặc áo khoác lông thời thượng, chính là trên người không có một đồ vật nào có giá trị.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, bạn của cô mặc quần áo bình thường…… Thoạt nhìn nghèo túng, cô sẽ tốt hơn chỗ nào?
Cổ Tiểu Liên nhịn không được nói, “Cô ấy là sinh viên của đại học Kinh Hải! Thi đại học hơn bốn trăm điểm đâu, cô thi được bao nhiêu?”
Gương mặt của cô gái kia đỏ lên, tức giận xoay người, lẩm bẩm trong miệng, “Cô quản tôi thi bao nhiêu điểm làm gì?”
Tàu hoả màu xanh tốc độ rất chậm, dày vò ba ngày mới đến thành phố Thượng Hải.
Mấy người Cổ Tiểu Liên xuống xe lửa một cái, đều cầm trên tay bao lớn bao nhỏ.
Mà Thẩm Thanh Ca liền xách theo rương hành lý đơn giản có vẻ không hợp.
Cô ra ga tàu, thực dễ dàng liền tìm thấy A Long.
“Thanh Ca, có người đón cô…… Chúng tôi đi tìm trường học trước đây.” Mấy người Cổ Tiểu Liên vẫy tay tạm biệt với cô.
Thẩm Thanh Ca cùng bọn họ tạm biệt, “Được.”
A Long mang Thẩm Thanh Ca ngoặt đông ngoặt tây tới một căn nhà tứ hợp viện xưa cũ.
Đẩy cửa ra coi, bên trong được dọn dẹp chỉnh tề sạch sẽ, còn trồng vườn hoa.
“Trong sân thật là đẹp.” Thẩm Thanh Ca cảm khái nói.
“Đây là đại ca nhờ người mua…… Chị dâu, dì không có việc gì đi?” A Long quan tâm hỏi.
Hiển nhiên, Bạc Đình đã đem chuyện của mẹ mình nói cho bọn họ nghe.
Thẩm Thanh Ca lắc đầu, “Tôi không biết.”
A Long lộ ra biểu cảm tiếc nuối, anh ta đưa cho Thẩm Thanh Ca một chùm chìa khóa, “Chị dâu, đây là chìa khóa, trong nhà cái gì đều có! Chị nghỉ ngơi xong có thể đi dạo khắp nơi, nơi này rất gần đại học Kinh Hải.”
“Cảm ơn.”
“Không cần khách sáo! Đại ca đã nói với em, anh ấy nói qua mấy ngày nữa anh ấy liền tới.”
A Long đi rồi, Thẩm Thanh Ca thu dọn căn phòng một chút, đem một ít quần áo, đồ dùng tẩy rửa đặt ở vị trí tương ứng.
Đời sau, giá cả của tứ hợp viện đều bị nâng đến giá trên trời!
Bọn họ hiện tại mua tứ hợp viện, tương lai chẳng phải là kiếm được rất nhiều tiền sao!
Bạc Đình thật sự quá tinh mắt.
Hơn nữa cô phát hiện trong ngõ nhỏ có chứa vòi nước, về sau cũng không cần đi xa ra giếng múc nước.
Sau khi cô lấy nước và đi tắm xong, ngủ bù một giấc, giường cũng thật mềm……

Bạn cần đăng nhập để bình luận