Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 628 -




Ngày hôm sau, khi Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình đi bộ ở ngõ nhỏ, rất nhiều phụ nữ đều bị bộ tóc xoăn của cô hấp dẫn.
“Đẹp quá! Thanh Ca, kiểu tóc này thật giống phu nhân nhà giàu.”
“Không! Như là đi du học trở về cái gì… về nước! Ha ha ha…”
Bạc Đình cúi đầu nhỏ giọng nói bên tai cô: “Vốn dĩ em chính là phu nhân nhà giàu.”
Thẩm Thanh Ca đắc ý nhướng mày.
Lúc này con cái đã lập gia đình vẫn sống chung với cha mẹ, cơ hồ mỗi nhà trong ngõ nhỏ đều có người già.
Bọn họ lại khịt mũi coi thường đầu tóc của Thẩm Thanh Ca.
Mấy bà già nhìn con dâu mình khen Thẩm Thanh Ca, chống gậy tới, “Trở về nấu cơm! Nói cả ngày trời.”
“Cái này thì có gì tốt? Trở về sắc thuốc cho tôi.”
Một đám phụ nữ chạy nhanh về nhà.
Bạc Đình cau mày, lạnh lùng nói: “Một đám nhiều chuyện! Vợ tôi không tới phiên các người nói.”
“Anh Đình, anh đừng phản ứng bọn họ! Em không để bụng.” Thẩm Thanh Ca mỉm cười kéo người về.
Bạc Đình mắng mấy người già này, bà Lý còn khá buồn cười.
Về nhà, bà Lý nói: “Thanh Ca, đừng nghe bọn họ nói bậy, bà cảm thấy khá xinh đẹp!”
“Cảm ơn bà Lý.”
“Thật sự đẹp đấy! Nếu không phải bà già rồi, tóc cũng không nhiều lắm, bà cũng đi làm.” Bà Lý nhỏ giọng nói.
Vốn dĩ Thẩm Thanh Ca cho rằng chuyện làm tóc sẽ qua dễ như trở bàn tay như vậy, nhưng ai biết đây chỉ là khởi đầu.
Trước Tết Nguyên Tiêu, Bạc Đình lái xe đưa Thẩm Thanh Ca trở về thôn Tường Hòa.
Xe vận tải lớn chạy đến trước văn phòng uỷ ban thôn, khi Thẩm Thanh Ca mặc áo gió thời thượng, uốn tóc xoăn xuống xe, đôi mắt của nhiều người trong thôn đều nhìn thẳng lên.
Bọn họ đánh giá nửa ngày mới nhận ra cô.
“Ai u, tôi còn tưởng rằng Bạc Đình đổi vợ rồi cơ chứ!”
“Ha hả… Thanh Ca vào thành thay đổi rồi! Từ một cô gái xinh đẹp biến thành tiên nữ.” Dì Tần khen ngợi.
Thẩm Thanh Ca nói cảm ơn với bọn họ.
Khi Triệu Sơn Hà nhìn thấy Thẩm Thanh Ca, đôi mắt ghen ghét đỏ lên.
Anh ta đã nhìn ra sự xinh đẹp của Thẩm Thanh Ca từ lâu rồi, cũng không biết thế nào mà cô lại xinh đẹp như vậy!
Sớm biết vậy anh ta đã nghe cha mẹ sắp xếp cưới Thẩm Thanh Ca.
Hối đó, hận đó!
Nhưng một đám người già và mấy người phụ nữ trẻ lại cực kỳ đố kỵ.
Khi Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình trở lại ngôi nhà ở đầu thôn phía Tây, phát hiện trong nhà đầy bụi, vườn hoa không trồng, nhưng những thứ tự nhiên sinh trưởng cũng mọc không tồi.
“Anh Đình, chén đĩa cái ly, tủ, cái rương của ông ngoại dọn lên xe hết đi.” Thẩm Thanh Ca dạo qua một vòng, đưa ra quyết định.
Bạc Đình nhìn không ra mấy thứ này tốt ở chỗ nào, nhưng Thanh Ca thích, anh sẽ dọn.
Anh mượn xe tải của A Hổ, kêu mấy anh em cùng nhau về nhà dọn đồ.
Mấy người anh em nhìn kiểu tóc của Thẩm Thanh Ca đều cảm thấy mới lạ, nhịn không được đi tới nhìn, “Chào chị dâu.”
“Chào mọi người.” Thẩm Thanh Ca dịu dàng chào hỏi lại.
Thật ra cô cảm thấy rất khó chịu, trên có người già dưới có trẻ nhỏ đều thích nhìn kiểu tóc của cô, coi cô như người ngoài hành tinh.
Cô chuẩn bị làm cơm cho các anh em của Bạc Đình, đến nỗi nguyên liệu nấu ăn linh tinh, có thể lấy từ không gian.
Thẩm Thanh Ca mới đi vào phòng bếp, chuẩn bị làm thì Lê Hoa đã tới, “Chị dâu! Phòng bếp của hai người cái gì cũng không có, không bằng đến nhà của chúng em ăn đi!”
“Thế này thì rất ngại.” Cô khách sáo nói.
Lê Hoa thở dài, “Chị khách sáo quá rồi! Nếu không phải chị dâu dạy em bán trứng gà da hổ, nhà của chúng em đã nghèo từ lâu rồi! Một năm nay, mỗi tháng em đều đến ngân hàng gửi tiền cho chị. Chị dâu, chị thấy không?”
Dĩ nhiên, Thẩm Thanh Ca rất tin tưởng Lê Hoa, cô gật đầu nói, “Có.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận