Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 359 -




Thẩm Thanh Ca không có trả lời Hoàng Anh.
Nhưng rất nhanh người khác liền cho cô ấy đáp án.
Mấy người phụ nữ nhiều chuyện trong thôn đều đang đồn, nói đứa bé của Đỗ Kỳ Kỳ không phải của Triệu Sơn Hà mà là của Triệu Thiết Cương!
Bởi vì thật nhiều người thấy khoảng thời gian trước Đỗ Kỳ Kỳ luôn đi vào nhà họ Triệu, hơn nữa Đỗ Kỳ Kỳ lại lấy được suất thi đại học. Rõ ràng là Đỗ Kỳ Kỳ dâm đãng này cùng Triệu Thiết Cương có một chân.
Ngày hôm sau.
Thời điểm Bạc Đình tới trung tâm y tế lấy biện pháp an toàn, vừa lúc thấy Chu Tiểu Phương cùng Thẩm Kiều Kiều cãi nhau ở lầu một.
“Thẩm Kiều Kiều, Sơn Hà của chúng tôi thích cùng ai ngủ liền cùng người đó ngủ! Cô tỉnh lại đi! Giày rách như cô, không xứng với một sợi tóc của Sơn Hà nhà chúng tôi.” Chu Tiểu Phương lớn tiếng sỉ nhục cô ta.
Thẩm Kiều Kiều nhún vai, “Mụ phù thủy già này, thật là ngốc đến đáng thương! Nếu anh Sơn Hà thật sự ngủ cùng người khác, vì sao anh ấy chết cũng không thừa nhận? Anh ấy là đàn ông, anh ấy lại không có hại! Người ngủ cùng Đỗ Kỳ Kỳ chính là người đàn ông của bà! Ha ha ha……”
“Cô nói bậy! Không có khả năng!”
“Toàn thôn đều biết, bà còn đang giả câm vờ điếc? Vậy bà nói vì sao suất thi đại học Triệu Thiết Cương không cho Thẩm Thanh Ca mà phải cho Đỗ Kỳ Kỳ?” Thẩm Kiều Kiều chọc thẳng vào trái tim của bà ta.
Vốn dĩ bên ngoài truyền đến những tin đồn đó, nhưng Chu Tiểu Phương đều tình nguyện không tin.
Nhưng trải qua phân tích vừa rồi của Thẩm Kiều Kiều, bà ta cũng cảm thấy rất có đạo lý, vốn đang tưởng giả vờ làm người tốt đi thăm Đỗ Kỳ Kỳ một chút, hiện tại bà ta chỉ có một bụng đầy lửa giận.
Giọng nói của Chu Tiểu Phương xuyên qua toàn bộ trung tâm y tế, bà ta chạy lên lầu, “Đỗ Kỳ Kỳ! Mày là đồ hồ ly tinh lẳng lơ! Quyến rũ con trai của tao xong, lại quyến rũ người đàn ông của tao!”
“Ha ha ha……” Thẩm Kiều Kiều giễu cợt cười to.
Trong khoảng thời gian ngắn, người bệnh ở trung tâm y tế đều đi theo xem náo nhiệt.
Bạc Đình lấy đồ vật xong xoay người liền đi, anh đối với những tin đồn này không có hứng thú.
Về đến nhà, Thẩm Thanh Ca đã làm cơm xong.
“Sao muộn như vậy anh mới trở về?” Cô bưng đồ ăn lên bàn.
Bạc Đình đem đồ vật bỏ vào ngăn kéo trong phòng ngủ, “Vừa rồi có hai cái người điên cãi nhau ở trung tâm y tế.”
“Người điên nào vậy?”
“Chu Tiểu Phương và Thẩm Kiều Kiều, mấy người đó bởi vì Đỗ Kỳ Kỳ mà cãi nhau.” Bạc Đình kể lại ngắn gọn.
Cô cảm thấy rất hứng thú, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu, “Sau đó thì sao?”
Khóe miệng của anh bất đắc dĩ giơ lên, “Em đối với chuyện này cũng có hứng thú sao? Sớm biết rằng em thích, anh liền đi lầu hai nhìn.”
Thẩm Thanh Ca lắc đầu, “Vẫn là thôi đi, vừa thấy anh, bệnh của Đỗ Kỳ Kỳ đã khỏi được một nửa.”
“Em nói vớ vẩn gì vậy.” Anh liếc mắt nhìn cô một cái.
“Vốn dĩ là như vậy! Anh cũng không nhìn xem anh trông như thế nào? Khi anh đi ra ngoài rất thu hút người khác giới không đúng sao?” Cô nâng mặt anh lên.
Bạc Đình nghiêm túc nói: “Anh trông như thế nào cũng không phải anh có thể quyết định! Anh trời sinh đã trông như vậy!”
Cô cảm giác lời này thật thiếu đánh!
Người nào đó lại giả vờ vô tội!
Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Thanh Ca thích nằm ngủ một lát ở trên ghế.
Nhưng cô mới chìm vào giấc ngủ, cửa lớn đã bị người đập vang.
“Thanh Ca, Thanh Ca ……” Giọng nói của Chu Quế Hoa vang lên ở ngoài cửa.
Lông mày của Bạc Đình nhăn lại, lập tức đứng dậy đi mở cửa.
“Bạc Đình, Thanh Ca ở đâu? Hôm nay Đỗ Kỳ Kỳ nằm viện, Thanh Ca là đại biểu phụ nữ phải đến thăm.” Chu Quế Hoa ngượng ngùng cười.
Trên mặt anh đều là sự không kiên nhẫn, môi mỏng tuôn ra lời nói cay nghiệt, “Vợ của tôi làm đại biểu phụ nữ mấy tháng này, chỉ có đi thăm Đỗ Kỳ Kỳ. Đỗ Kỳ Kỳ đang chờ được người khác vinh danh sao?”
“Ai, ai nói không phải đâu? Cô ta cũng thật là không có tự trọng.” Khí thế của Chu Quế Hoa ở trước mặt Bạc Đình tự nhiên mà lùn một đoạn.
Thẩm Thanh Ca dụi mắt, đi ra cửa, “Chủ nhiệm, sao mỗi lần đều muốn tôi đi vậy? Ân oán của tôi và Đỗ Kỳ Kỳ bà còn không biết rõ sao?”
Chu Quế Hoa đỏ mặt, hạ giọng xuống, “Thanh Ca, cô không biết sao, hai người Chu Tiểu Phương cùng Đỗ Kỳ Kỳ đánh đến mức ngươi sống ta chết. Tôi là họ hàng xa của Chu Tiểu Phương, nếu tôi đi thăm bệnh Đỗ Kỳ Kỳ, Chu Tiểu Phương không biết sẽ bịa chuyện như thế nào ở trước mặt họ hàng của chúng tôi đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận