Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 475 -




Ăn cơm cùng tắm gội xong, trời đã tối đen.
Thẩm Thanh Ca lại ngồi ở bàn sách, trước mặt cô để một xấp giấy viết thư thật dày.
“Em không ngủ được sao?” Bạc Đình lại gần nhìn.
“Em phải viết kiểm điểm, 5000 chữ đâu.”
“Vì cái gì?”
Cô giơ mặt lên, đắc ý nói: “Bởi vì em đánh người.”
Bạc Đình đem bút máy ở trong tay cô ném tới trên bàn, kéo tay cô đi vào phòng ngủ, “Không cần cho bọn họ mặt mũi, không cần viết!”
“Không tốt lắm đâu?”
“Chút quan hệ này anh Đình vẫn phải có, anh nói không viết liền không viết.” Bạc Đình mạnh mẽ đẩy mạnh người vào phòng ngủ.
Anh ôm cô đến trên giường, ngậm lấy môi cô, cơ thể cô run lên một chút……
Trong phòng ngủ toàn cảnh kiều diễm.
Ngày hôm sau.
Bạc Đình làm cơm sáng xong, liền đi đến sân lớn của quân khu.
Anh dạo qua một vòng, chỉ một lát liền đưa cải trắng tươi mới trở lại.
“Anh Đình, anh thật nhanh.” Cô uống xong một ngụm cháo cuối cùng.
“Không thể nói đàn ông nhanh.” Anh ngoắc cằm cô.
Cô liếc mắt nhìn anh một cái, “Em còn tưởng rằng anh mua đồ ăn cần ít nhất một giờ đâu.”
Tới trường học, một đám người vây xem ở bảng thông báo.
Trên bảng thông báo dán mười tờ giấy.
Đó là bản kiểm điểm của Lâm Oánh.
“Không nghĩ tới Thẩm Thanh Ca đã kết hôn! Lâm Oánh cũng không điều tra, chỉ dựa vào suy đoán liền bịa đặt chuyện của người khác thật đáng giận……”
“Lại còn nói người đàn ông của Thẩm Thanh Ca nghèo, nhưng tôi thấy người đàn ông kia có xe đạp, đoán chừng cũng chính là gia đình bình thường, bị Lâm Oánh phóng đại.”
Thẩm Thanh Ca có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới cả đêm trôi qua, dư luận trong trường học liền hoàn toàn thay đổi.
Trong văn phòng.
Lâm Oánh khóc đến xé ruột xé gan, “Viện trưởng! Không phải tối hôm qua thầy đã đồng ý không đem kiểm điểm dán ở bên ngoài sao? Sao thầy lại thay đổi? Tôi viết kiểm điểm cả đêm, cũng chưa ngủ, tôi đã biết sai rồi.”
Viện trưởng thở dài, “Cô đụng tới người rất mạnh, quan hệ của nhà các người mạnh, quan hệ của Thẩm Thanh Ca còn mạnh hơn nữa! Cho nên nói, không thể trông mặt mà bắt hình dong, lần này cũng cho cô một bài học! Đừng nhìn thấy ai khiêm tốn, cô liền cảm thấy dễ bắt nạt.”
Lâm Oánh mở to miệng, người đàn ông nghèo kiết xác kia sao có thể có chống lưng lớn như vậy?
Nhưng sự thật bày ra ở trước mắt, cô ta không thể không tin.
“Hu hu hu…… Viện trưởng, vậy khi nào có thể xé kiểm điểm xuống? Tôi đã mất mặt đủ rồi.”
Viện trưởng thở dài, “Bên kia rất cường thế, nói muốn dán một năm! Còn có một biện pháp, cô tìm Thẩm Thanh Ca, làm cho cô ấy tha thứ cho cô, nói không chừng có thể gỡ xuống ngay lập tức.”
Lâm Oánh nghe được lời này, khóc lớn tiếng hơn nữa.
Có công lý hay không, cô bị Thẩm Thanh Ca đánh, kết quả là cô còn phải xin Thẩm Thanh Ca tha thứ.
Thẩm Thanh Ca lên lớp xong, vừa mới trở lại phòng ngủ để ngủ bù, cửa đã bị gõ vang lên.
“Là cô sao?” Vẻ mặt Triệu Tiểu Tĩnh ghét bỏ.
Lâm Oánh xách đầy hai tay, nào là bánh ngọt, bánh quy, sữa mạch nha, kẹo……
Cô ta trơ mặt chen vào cửa, đứng ở trước giường, “Thanh Ca, cô cũng đánh tôi! Tôi cũng đã viết kiểm điểm! Cô có thể giúp tôi gỡ kiểm điểm xuống hay không?”
“Tôi cũng không có biện pháp! Nhà tôi đâu có quan hệ, có bối cảnh, có tiền như nhà cô?” Thẩm Thanh Ca cố ý châm chọc.
Lâm Oánh bị xấu hổ đến mặt đều đỏ lên, “Tôi đã biết sai rồi! Kiểm điểm dán ở đó, luôn có người xem, cô muốn tôi làm người như thế nào?”
“Lâm Oánh, tôi thật sự nghe không hiểu cô đang nói cái gì, cô đi nhanh đi, tôi muốn ngủ trưa.” Thẩm Thanh Ca nằm ở trên giường, xoay người, không phản ứng cô ta.
Thật ra cô có thể đoán ra được, chắc chắn là Bạc Đình đã làm cái gì.
Nhưng Bạc Đình không nói cho cô biết, cô liền quản không được.
Triệu Tiểu Tĩnh đẩy cô ta đi ra ngoài, “Tiễn khách tiễn khách! Cô đi nhanh đi, đừng chậm trễ việc nghỉ ngơi của chúng tôi.”
Lâm Oánh hận đến ngứa răng, nhỏ giọng nói thầm, “Cho thể diện còn không cần! Cô chờ đó cho tôi!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận