Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 228 -




“Bà đã kiếm được bao nhiêu?" Thẩm Thanh Ca nhỏ giọng hỏi.
Dì Lưu vui vẻ ra mặt, bà ta thì thầm: "Tôi đã kiếm được hơn 20 đồng tiền. Hôm nay tiền thuê nhà đã được trả lại."
Điều này khiến cho dì Dương có chút không thoải mái, hai người bọn họ làm sao lại thân thiết như vậy?
Thẩm Thanh Ca nói: "Có một việc, tôi muốn nhờ bà giúp đỡ."
Sắc mặt dì Lưu khẽ thay đổi, cũng không dám nói gì: "Cô nói đi! Nếu giúp được tôi nhất định sẽ giúp."
“Không phải con gái út của bà làm ở trong nhà ăn sao, có thể giới thiệu tôm hùm đất của tôi vào nhà ăn được không?” Thẩm Thanh Ca mơ hồ nói.
“Đó là do con rể tôi tìm quan hệ, tôi sẽ giúp cô hỏi một chút, nói không chừng có thể không cần tốn tiền đâu!" Dì Lưu thở phào nhẹ nhõm.
Bà ta còn tưởng rằng việc gì khó lắm.
Hóa ra là muốn bán tôm hùm vào nhà ăn!
Cái này thì dễ! Công nhân đã ăn chán đồ ăn trong nhà ăn rồi!
Có thể sau khi giới thiệu tôm hùm đất, lãnh đạo sẽ phải khen ngợi gia đình họ.
Thấy vậy, dì Dương cũng rướn người tới, nắm lấy tay Thẩm Thanh Ca, "Cô gái nhỏ, con trai tôi làm việc ở nhà ga, tôi cũng giúp cô hỏi một chút! Xem bọn họ nhà ăn có muốn hay không!"
“Được. Vậy thì tôi cảm ơn hai người trước." Thẩm Thanh Ca vui vẻ nói.
“Yên tâm đi.” Dì Dương và dì Lưu nhìn nhau, trong lòng âm thầm hưng phấn.
Sau khi bán hết tôm hùm đất, cô cất dụng cụ ở nhà A Long, Thẩm Thanh Ca cảm thấy cả người thư thái.
Bạc Đình chạy xe đạp chở cô về.
“Anh Đình, chúng ta tới nhà mẹ đi, em đo kích cỡ để may váy cho mẹ.” Cô vòng tay qua eo anh.
“Được.” Bạc Đình đạp xe đi.
Đến nhà của Khương Lê, vừa bước xuống xe, sắc mặt của Thẩm Thanh Ca tối sầm lại.
Có một chiếc xe đạp dựng ở trong sân, là của gia đình Khương Tiểu Nha.
Bạc Đình và Thẩm Thanh Ca chạy nhanh gõ cửa.
Thật lâu sau, cửa mới mở ra.
Chỉ thấy Khương Lê ôm ngực, sắc mặt tái nhợt, "Bạc Đình, Thanh Ca……”
Bạc Đình nghiêng người bước vào cửa, nhìn thấy Khương Tiểu Nha và Vương Nhị Cẩu gân xanh trên thái dương của anh đều nổi lên, "Các người còn dám tới? Muốn chết sao?"
“……” Khương Tiểu Nha và Vương Nhị Cẩu vốn dĩ đang khoanh tay, kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
Nhưng khi nhìn thấy Bạc Đinh, bọn họ đã vô cùng sợ hãi.
“Chị, chị nhìn xem Bạc Đình nói chuyện với em như thế nào kìa? Dù sao em cũng là dì nhỏ của nó mà." Khương Tiểu Nha giả vờ khóc.
Nếu là trước đây, Khương Lê sẽ mắng Bạc Đình, bắt Bạc Đình phải xin lỗi và thừa nhận sai lầm của mình.
Nhưng bây giờ Khương Lê đã bị tẩy não bởi những tư tưởng của Thẩm Thanh Ca, bà ấy biết sự hèn nhát trước đây của mình có bao nhiêu hại người……
“……” Khương Lê không nói lời nào.
Bạc Đình túm lấy cổ áo của Vương Nhị Cẩu, ném người đàn ông vào tường giống như bao cát vậy, rồi lôi ông ta ra ngoài.
“Ô ô…… Thanh Ca, cháu mau cứu chú nhỏ đi, chú nhỏ của cháu tay chân gầy yếu như vậy sao có thể chịu nổi." Khương Tiểu Nha nức nở nói.
Bạc Đình dừng tay lại, anh nhìn về phía Thẩm Thanh Ca.
Ý tứ rất rõ ràng, nếu là Thẩm Thanh Ca nói dừng lại, anh sẽ dừng lại.
Khi anh gặp mấy người khốn khiếp này, anh hoàn toàn mất đi lý trí! Điều duy nhất có thể ngăn cản anh chỉ có cô vợ nhỏ của anh thôi!
“Chịu được hay không thử rồi sẽ biết! Nếu không cho các ngươi một chút sắc mặt, thì các người cái này tên ăn xin còn không phải sẽ làm mẹ tôi tức chết?"
“Cái đồ nhà quê! Mày gọi ai là ăn xin?" Khương Tiểu Nha tức giận đến nghẹn họng.
Thẩm Thanh Ca cười mỉa mai nói: "Ai đến vay tiền của mẹ tôi, thì chính là ăn xin! Ai ăn vạ ở nhà tôi không đi thì chính là ăn xin!"
Vừa nói, cô vừa dùng sức đẩy Khương Tiểu Nha ra ngoài.
Thân thể của Khương Tiểu Nha toàn là thịt, nhưng toàn thân bà ta không có khí lực.
Sau vài lần bà ta đã bị Thẩm Thanh Ca đẩy ra khỏi cửa.
“Chị, chị cứ để con trai và con dâu ức hiếp em như vậy sao? Chị không sợ sẽ làm cha mẹ ở dưới thất vọng sao? Chị.…..a…..."
Phanh ——
Khương Tiểu Nha chưa kịp nói xong, Bạc Đình đã ném Vương Nhị Cẩu ra ngoài.
Vương Nhị Cẩu bị ném lên người Khương Tiểu Nha, làm cho Khương Tiểu Nha choáng váng đầu óc.
Bạc Đình gầm lên: "Lần sau để tôi nhìn thấy hai người lại đến đây, thì sẽ không may mắn như hôm nay đâu!"
Vương Nhị Cẩu và Khương Tiểu Nha đứng dậy bỏ chạy.
Nếu không chạy thì sao?
Bạc Đình là một tên ác bá nổi tiếng, nếu không rời đi, có thể anh sẽ gọi người đến giết bọn họ bằng dao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận