Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 543 -




Anh cười nửa miệng, "Chờ sau khi em đi học lại anh sẽ đi. Em được nghỉ, em có thể ở cùng với anh."
Trong lòng của cô cảm thấy ấm áp.
Cuối tuần, Thẩm Thanh Ca và Cổ Tiểu Liên bọn họ cùng nhau đi vườn bách thú, còn dùng máy ảnh chụp rất nhiều hình.
Chú heo thơm nhỏ đã tăng cân rất nhiều sau khi được người chăn nuôi chuyên nghiệp cho ăn.
Vẻ ngoài dễ thương của nó đã thu hút nhiều trẻ em đến xem.
Nhiều đứa trẻ nói với bố mẹ rằng muốn nuôi chú heo như này.
“Thanh Ca, cô tốn bao nhiêu tiền mua máy ảnh vậy? Rất đắt phải không?” Vẻ mặt của Vương An Na ngưỡng mộ.
Cô cười, “Không phải mua, Bạc Đình nói là anh ấy dùng máy ảnh bị hư rồi sửa chữa lại.”
Vương An Na lấy máy ảnh kiểm tra một hồi, “Đây là mẫu mới nhất, chủ tịch câu lạc bộ nhiếp ảnh của trường chúng tôi cũng có một chiếc giống hệt như vậy! Không thể nào là một chiếc máy ảnh bị bỏ đi."
Cô ngẩn người ra, tim đều đau muốn chết!
May mà!
Tốc độ của máy ảnh cập nhật thay đổi rất nhanh!
Qua mấy năm nữa thì sẽ có máy ảnh màu.
Buổi tối về nhà, vừa vào cửa, Bạc Đình liền lộ ra biểu cảm muốn được khen ngợi.
Anh lấy ra lon nước có ga đưa cho cô, “Hôm nay anh đã học nấu mì cay.”
“……”
“Hôm nay đi chơi không vui sao?” Thấy cô không có chút biểu cảm nào, anh nhéo cằm của cô hỏi.
Cô nhéo mặt anh nói, "Máy ảnh anh mua bao nhiêu tiền?”
Bạc Đình có chút chột dạ, “Không bao nhiêu tiền.”
“Anh, người đàn ông phá của này.”
“Không phải em thích sao? Thích thì mua…… Em đừng tức giận nữa……”
Thẩm Thanh Ca không biết nói cái gì, bất luận cô thích cái gì thì Bạc Đình đều sẽ mua cho cô.
“Mì đâu? Nếu như mì của anh làm ngon, em có thể suy xét không tức giận.”
Bạc Đình mang mì lại, cô nếm một miếng, cũng được.
Cô tha thứ cho anh, “Ngày mai em sẽ nấu mì gạch cua cho anh.”
“Được.”
“Đúng rồi! Anh lấy tiền đâu ra mà mua máy ảnh vậy?” Cô cau mày hỏi.
Bạc Đình lại một lần nữa chột dạ, “Anh sửa chữa xong máy móc, trong tay đúng lúc có tiền liền……”
“Anh để dành tiền riêng sau lưng em!”
“Không có.” Bạc Đình mặt không đỏ tim không đập.
Anh vừa có tiền liền mang về nhà, còn trên đường về mua cái gì là tự do của anh.
“Nếu em phát hiện là anh trộm để dành tiền riêng, thì anh ngủ dưới sàn nhà.”
Bạc Đình gật đầu.
Ngày hôm sau, Thẩm Thanh Ca đi đến tiệm chụp hình và lấy những tấm ảnh đã được rửa.
Cô đến trường đại học Sư Phạm nơi Cổ Tiểu Liên và những người khác đang ở, đem ảnh chụp chia cho bọn họ.
Lúc này, tiền xe đi lại là một khoản chi phí khá lớn đối với rất nhiều người.
Cho nên rất nhiều học sinh nghỉ hè đều lựa chọn ở lại ký túc xá, ăn tết mới về nhà.
“Thanh Ca, ảnh mà cô chụp đẹp quá, hình như tôi trông cao và gầy hơn.” Cổ Tiểu Liên vô cùng thích thú.
Thẩm Thanh Ca vừa thấy hình như là đã chụp gầy hơn.
Cô chuẩn bị về nhà, chỉ cho Bạc Đình chụp cho cô.
Đi đến cổng trường, một chàng trai thân hình cao to chặn đường cô lại.
“Học muội, tôi là chủ tịch của câu lạc bộ nhiếp ảnh…… Thấy em cũng có máy ảnh, em có đồng ý gia nhập vào câu lạc bộ không?” Mặt của chàng trai đỏ bừng.
Thẩm Thanh Ca lễ phép nói: “Tôi không phải sinh viên của trường các người.”
Chàng trai nhíu mày hỏi, “Em là sinh viên của trường Dân Đại bên cạnh sao?”
“Không phải.”
Chàng trai thở phào nhẹ nhõm, trong số các trường xung quanh, ngoại trừ trường Dân Đại thì trường của bọn họ là tốt nhất.
Anh ta kiêu ngạo cười nói: “Trường khác cũng được! Tôi là chủ tịch câu lạc bộ, muốn cho ai gia nhập cũng được! Nhưng tôi rất ít khi mời con gái.”
“Ồ.” Thẩm Thanh Ca xoay người rời đi.
Chàng trai đuổi theo, “Như thế nào? Tôi đích thân mời em mà em còn không hài lòng sao? Quên nói nữa, tôi còn là phó chủ tịch của hội sinh viên.”
Quá sến!
Thẩm Thanh Ca có chút buồn nôn, cô cười nói, “Xin lỗi, tôi không có thời gian gia nhập.”
“Học muội, trường các em có bận đến mấy thì trường chúng tôi còn bận hơn?” Chàng trai lấy chiếc máy ảnh ra, chụp cho Thẩm Thanh Ca mấy tấm.
Anh ta đắc ý nói, “Anh đã chụp hình em, em chính là thành viên của câu lạc bộ chúng tôi!”
Sắc mặt của Thẩm Thanh Ca trầm xuống, “Anh trả lại những tấm ảnh anh chụp cho tôi! Cái câu lạc bộ gì của anh tôi không có hứng thú!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận