Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 764 -




“Có triển vọng." Cô nói qua loa.
Người này tại sao cái gì cũng muốn tranh giành mình là số một vậy?
“Vậy anh triển vọng ở đâu? "Anh được voi đòi tiên hỏi.
Thật giống như nếu Thẩm Thanh Ca nói không nên lời, anh sẽ tức giận.
Thẩm Thanh Ca cảm thấy vai diễn của hai người bọn họ dường như đổi chỗ cho nhau.
Anh ấy đặc biệt giống như bạn gái hỏi bạn trai, hôm nay em có đẹp không? Đẹp chỗ nào?
Cô cắn một miếng kem, "Anh... mặt và dáng người rất có triển vọng.”
Bạc Đình theo bản năng sờ sờ khuôn mặt đẹp trai của mình, sao cô lại không nhìn thấy nội hàm của anh?
Chẳng lẽ anh không có nội hàm sao?
“Đúng rồi, còn có tiếng hát của anh cũng rất có triển vộng.” Cô cười ranh mãnh.
Nhất thời Bạc Đình cảm thấy xấu hổ, ngày hôm qua khi anh tắm rửa có ca hát...... Còn có chút lạc tông.
Ông già Tống Nho này ở bên ngoài nghe thấy đều cười muốn chết.
Anh đoạt lấy que kem của cô, một hơi ăn hết một nửa còn lại.
Cô thật sự không biết phải nói gì.
Anh tức giận thì tức giận đi, cướp kem của cô làm gì?
“Có triển vọng hay không, buổi tối em sẽ biết." Anh nhỏ giọng nói bên tai cô.
Lông tơ của cô dựng đứng, anh cực kỳ giống con sói đi săn vào mùa đông...
“A...... Bụng em hơi đau." Cô ôm bụng.
Trong nháy mắt, Bạc Đình trở nên luống cuống, anh xoa xoa bụng dưới của cô, "Em đi xem thử xem, có phải hay không em tới tháng?"
Thẩm Thanh Ca lập tức cầm băng vệ sinh đi WC, quả nhiên cô tới tháng.
Cô thay băng vệ sinh xong, sắc mặt trắng bệch, chân mềm nhũn đi tới nhà chính ngồi.
“Em uống chút nước đường đỏ đi." Bạc Đình bưng tới một chén nước đường đỏ nóng hổi đút cho cô, sắc mặt có chút áy náy, "Anh vốn dĩ nhớ kỳ sinh lý của em sắp tới rồi, nhưng vừa rồi quên mất.”
Thẩm Thanh Ca rũ mắt, "Là do em không chú ý, sớm biết vậy em sẽ không ăn kem.”
Một chén đường đỏ xuống bụng, bụng cô vẫn còn đau.
Vì thế, Bạc Đình đỡ cô, chuẩn bị đưa cô đi bệnh viện.
“Em muốn lên giường ngủ một giấc, ngủ một giấc sẽ không đau nữa." Cô nhỏ giọng nói.
Bạc Đình nhíu mày, "Đau như vậy, em còn ngủ được?”
Tống Nho nhìn thấy, lập tức nói: "Tài xế của tôi ở đầu ngõ, cậu bảo cậu ấy đưa hai người đi.”
Đến bệnh viện, Bạc Đình trực tiếp đưa cô vào khu cấp cứu.
Trên băng ghế ngoài cửa có mấy người phụ nữ đang xếp hàng.
Cô ôm bụng, ngồi xổm trên mặt đất, "Đau quá.”
Mấy người phụ nữ quan tâm hỏi: "Cô gái nhỏ, cô bị làm sao vậy? Sao đau thành như vậy?”
“Tôi đau bụng kinh." Hai tay hai chân cô rét run.
Mấy người phụ nữ im lặng, trong lòng ghen tị.
Chàng trai này đối với cô gái nhỏ này thật tốt, đau bụng kinh bệnh nhỏ như vậy cũng nửa đêm đưa cô đến bệnh viện khám.
“Cô gái, cô không thể quá yếu ớt, đến lúc đó sinh con thì sao?" Một bà lão ghen ghét nói.
Thẩm Thanh Ca đau không chịu được, tức giận nói: "Bà không yếu ớt, vậy bà đến khám bệnh gì? Còn rảnh rỗi đi quản người khác, xem ra bệnh cũng không nặng!”
“... " Bà lão bị oán hận, đành phải câm miệng.
Bỗng nhiên, Thẩm Thanh Ca nôn khan một tiếng.
Bạc Đình đỡ cô dậy, đưa cô vào nhà vệ sinh.
Lần đầu tiên, Thẩm Thanh Ca biết người quá đau cũng sẽ buồn nôn, cô chậm rãi từ phòng vệ sinh đi ra.
“Anh Đình, làm phụ nữ thật khó..." Cô ôm bụng.
Anh đau lòng nhìn cô, "Kiếp sau anh làm phụ nữ cho.”
Bạc Đình đỡ cô trở về.
Mấy người phụ nữ thấy sắc mặt Thẩm Thanh Ca trắng bệch đến dọa người, nhao nhao chỉ trích bà lão lắm mồm vừa rồi, "Miệng thật sự là thất đức! Đều là phụ nữ, một chút đồng tình cũng không có.”
Mấy người phụ nhân nhìn đến Thẩm Thanh ca sắc mặt bạch dọa người, sôi nổi chỉ trích vừa rồi lắm miệng lão thái bà, “Miệng thật là thiếu đạo đức! Đều là nữ nhân, một chút đồng tình tâm đều không có.”
“Cho nên nói có vài người chính là đáng đời! Lớn tuổi như vậy, hơn nửa đêm đến khám bệnh bên người cũng không có con cái đi cùng, chính là đáng đời! Lúc còn trẻ khẳng định làm không ít chuyện xấu.”
Bà lão tức giận đến xanh mặt, nhưng cũng không dám nói gì.
Đợi chừng mười phút, rốt cục đến phiên Thẩm Thanh Ca.

Bạn cần đăng nhập để bình luận