Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 599 -




Hoắc Hồng Thần vô cùng giàu có!
Đầu tư cổ phiếu, đầu tư nhà ở đều là do ông ta làm nên phong trào.
Ở đời trước, sau khi Bạc Đình thăng chức rất nhanh, có thể sánh ngang với anh ở trong nước chính là Hoắc Hồng Thần!
Buổi chiều, Thẩm Thanh Ca mang theo Bạc Đình hẹn giáo sư Lý đi chợ đen.
Cô xem qua rất nhiều phỏng vấn về Hoắc Hồng Thần ở trên TV nên biết ông ta thích cái gì.
Cho nên cô đang chuẩn bị tìm mấy món đồ cổ!
Giáo sư Lý biết mấy cái quầy hàng thường ghé có hàng mới, liền kích động chạy tới nhìn.
“Anh không có hứng thú lấy lòng người khác.” Bạc Đình có chút không tình nguyện.
Cô cười nói: “Sao có thể gọi là lấy lòng? Phải nói là giao học phí!”
Anh không thể phản bác.
Chỗ ngoặt có một quầy hàng bày ra nhiều đồ cổ nhỏ như trâm cài, áo giáp, chén rượu, đồng hồ quả quýt linh tinh.
Bạch Tuyết cầm một ấm trà bằng sứ màu trắng ngồi xổm trước quầy hàng, “Nhà của chúng tôi tháng này không có gì để ăn, cái này là bà cố nội tôi để lại, mấy người mua lại không?”
Người bán hàng rong nhỏ thấy ấm sứ đôi mắt đều sáng lên, anh ta lấy ấm sứ nhìn đế bình một cái, vui vẻ không nỡ buông tay.
Ấm sứ này phải có ít nhất một trăm năm lịch sử!
Là từ trong cung ra tới!
“Bao nhiêu tiền?” Người bán hàng rong đè nén sự vui sướng.
Bạch Tuyết thấy người bán hàng rong nhỏ vui vẻ như vậy, nghĩ thầm cái này chắc chắc có thể bán giá tốt.
Cô ta dũng cảm báo giá, “Ba, ba mươi.”
“Đồng ý!” Người bán hàng rong vội vàng móc ra một xấp tiền từ trong túi đưa cho Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết không nghĩ tới người bán hàng rong dễ nói chuyện như vậy, trong lòng có chút không thoải mái.
Sớm biết như vậy đã nói cao hơn một chút.
Cô ta đang chuẩn bị rời đi, thì thấy Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình đi tới.
“Anh Đình, anh nhìn ấm trà tinh xảo này đi.” Thẩm Thanh Ca chỉ vào ấm trà trong tay người bán hàng rong.
Cùng lúc đó, trong đầu cô xuất hiện hình ảnh của ấm trà này.
Hình dáng cùng ấm trà bằng sứ màu trắng trong tay người bán hàng rong giống nhau như đúc!
Có không gian chứng minh, Thẩm Thanh Ca càng chắc chắn.
“Thanh Ca……” Bạch Tuyết chào hỏi.
Thẩm Thanh Ca không phản ứng cô ta.
Một cơn giận vô hình hiện lên ở trong lòng, thật ra cô ta đang nhìn Thẩm Thanh Ca chuẩn bị tiêu bao nhiêu tiền đi mua ấm trà này, làm người coi tiền như rác.
“Ấm trà này có cái gì đẹp?” Bạc Đình cảm thấy ấm trà này rất bình thường.
Hơn nữa vẫn là hàng cũ! Không biết đã bao nhiêu người dùng qua, bẩn muốn chết!
Anh không rõ vì sao Thanh Ca lại thích như vậy.
Thẩm Thanh Ca lười giải thích với anh, cô ngồi xổm xuống hỏi người bán hàng rong, “Ấm trà này bao nhiêu tiền?”
“Cô tự cầm xem đi, cái này đã trải qua một nghìn năm lịch sử, thấp hơn hai nghìn không bán!” Người bán hàng rong thể hiện thái độ kiêu ngạo.
Thẩm Thanh Ca cầm lấy ấm trà cẩn thận quan sát tỉ mỉ, hừ lạnh, “Tôi là người trong nghề, vật này tuyệt đối không đến một nghìn năm lịch sử! Hơn nữa chỉ có ấm trà, không có chén trà, mặt trên còn không có bất cứ hoa văn gì! 150 đồng tiền, có bán hay không?”
Người bán rong không nghĩ tới một cô gái nhỏ như cô thế mà thật sự có thể biết được một vài thứ, “Chậc! Đây chính là đồ tốt! Cô nghèo điên rồi đi? Không cho 800 thì không được mua.”
Thẩm Thanh Ca đứng lên, giả vờ muốn đi quầy hàng của người khác, “Anh Đình, anh xem người kia bán đồ tráng men đủ loại màu sắc, thật xinh đẹp! Đẹp hơn sứ trắng nhiều. Đi thôi!”
Cô kéo Bạc Đình xoay người rời đi.
Đi chưa được năm bước, người bán hàng rong nhỏ tự mình đứng dậy ngăn bọn họ lại.
“Cô gái, cô lại thêm một chút! Đồ của tôi là đồ thật! Cô mua tráng men nhiều màu của người khác làm gì? Là hàng giả!” Một câu ở phía sau, anh ta nhỏ giọng nói.
“Tôi nói một cái giá, anh đồng ý thì gật đầu, không đồng ý thì tạm biệt.” Thẩm Thanh Ca nhăn mặt.
Người bán hàng rong gật đầu, “Cô nói đi.”
Thật ra với giá 150 đồng tiền này người bán hàng rong cũng đã thỏa mãn.
Rốt cuộc ấm sứ này mới được hơn trăm năm lịch sử, chỉ có ấm trà không có chén trà, hơn nữa còn xấu, là sứ trắng.
Chắc là đồ vật của cung nữ có chức thấp ở triều Thanh.
“Hai trăm! Không bán thì thôi.” Thẩm Thanh Ca nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận