Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 271 -




Thẩm Thanh Ca nhìn thịt khô phơi ở trong sân, cô chợt nhớ ra: “Đợi lát nữa chúng ta vào thành, mang một ít thịt khô đưa cho mẹ.”
“Mang một miếng đi là được, mẹ không thích ăn những thứ này."
“Ừ, mẹ đã giúp em đi học, em muốn cảm ơn mẹ." Cô giải thích.
Bạc Đình cười nói: “Không cần khách sáo như vậy.”
“Anh không hiểu cái này! Anh là con ruột của mẹ, anh có thể không khách sáo với mẹ, nhưng em không thể không khách sáo với mẹ ."
Anh bất đắc dĩ gật đầu.
Thẩm Thanh Ca chọn một miếng thịt khô lớn nhất cho vào giỏ xe, rồi cùng Bạc Đình đi ra ngoài.
Khi đến đầu con hẻm, bọn họ nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Một thanh niên trẻ tuổi mặc một bộ áo dài kiểu Trung Quốc, đứng thẳng ở trên đường.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Thẩm Thanh Ca với đôi mắt xuyên thấu.
Thẩm Thanh Ca gần như hiểu được suy nghĩ bên trong của anh ta và vô thức nắm chặt lấy tay áo của Bạc Đình.
“……”
Cố Quyết bước tới, vẻ mặt có chút phức tạp nói: "Thẩm Kiều Kiều nói... chiếc vòng tay kia là của cô."
“Vậy thì sao?”
“Cô không muốn trở về nhà họ Cố sao? Chưa kể khi trở về nhà họ Cố, cô có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, so với nơi này cũng tốt hơn gấp mười gấp trăm lần." Cố Quyết khuyên nhủ.
Thẩm Thanh Ca ngước mắt lên, mỉa mai nói: “Anh nói những lời này, chính anh cũng tin sao?”
“Ách……”
Cô nói tiếp: "Anh biết Thẩm Kiều Kiều thảm hại đến mức nào đúng không? Anh cũng muốn tôi thảm hại như vậy à? Nên muốn tôi đi!"
Cố Quyết cũng cảm thấy lương tâm cắn rứt, nhưng vẫn nói: "Vậy thì cô cũng đừng ở nông thôn nữa..."
“Chồng của tôi ở đâu, tôi sẽ ở đó.” Thẩm Thanh Ca chỉ vào Bạc Đình.
Cố Quyết nhìn Bạc Đình từ trên xuống dưới, dung mạo của anh không còn gì để nói!
Còn đẹp trai hơn cả anh ta nữa!
Hơn nữa, lần này tới anh ta đã đi hỏi thăm rồi, người đàn ông của Thẩm Thanh Ca rất thông minh và rất có tiền, sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc với Thẩm Thanh Ca.
Anh ta mím môi, do dự một lúc mới nói: "Thật ra cô có hôn ước từ nhỏ, là nhà họ Bạc ở thành phố Thượng Hải! Thiếu gia nhà họ Bạc cô không muốn nhìn thấy sao?"
“……” Thẩm Thanh Ca theo bản năng quay đầu lại nhìn Bạc Đình.
Haha, thật ngượng ngùng, tôi đã nhìn thấy thiếu gia chân chính của nhà họ Bạc rồi.
Về phần thiếu gia hiện tại của nhà họ Bạc, anh ta chỉ là con hoang, đồ giả!
“Lần này, Bạc Dạ cũng tới đây, hiện tại đang ở một khách sạn ở trong thành. Anh ta có câu nhờ tôi nói với cô, anh ta không có quan tâm là cô đã kết hôn hay chưa." Cố Quyết nói.
Điều này khiến Thẩm Thanh Ca có chút kỳ lạ, Bạc Dạ này có phải bị bệnh không?
Anh ta cư nhiên có hứng thú với phụ nữ đã có gia đình!
Ở đời trước, anh ta rõ ràng đã coi thường cô.
“Anh ta cũng xứng cướp người của tôi?” Bạc Đình vòng tay qua vai Thẩm Thanh Ca.
Cố Quyết giả vờ như không nghe thấy và chỉ nhìn Thẩm Thanh Ca.
Thẩm Thanh Ca nói: “Những lời anh Đình nói chính là điều tôi muốn nói.”
“……” Cố Quyết bất đắc dĩ gật đầu.
Anh ta là một người trí thức đã được giáo dục kĩ lưỡng, việc bắt cóc Thẩm Thanh Ca là điều không thể.
Và Thẩm Thanh Ca đã nói đúng, nhà họ Cố tìm cô trở về cũng không phải để hưởng phúc.
Từ tận đáy lòng, anh ta không muốn em họ của mình phải đau khổ.
“Cố Quyết, nếu anh có lương tâm, hãy nói với nhà họ Cố rằng anh không tìm thấy tôi, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên!" Thẩm Thanh Ca nói.
“Nhưng em trai của cô Cố Kỳ Lân đang bị bệnh nặng. Cậu ấy gần như lớn lên trong bệnh viện..."
Thẩm Thanh Ca không có chút đồng tình nào, cô nói: "Thôi đi! Những người giàu có như các người, đừng đến trước mặt những người nghèo như chúng tôi tỏ ra đáng thương! Khi bị bệnh, các người vẫn có thể nhập viện. Từ nhỏ tới lớn, khi tôi bị bệnh tôi cũng chưa một lần đến bệnh viện đâu."
Những lời này làm Cố Quyết đau lòng.
Đúng vậy, người nhà họ Cố của bọn họ, ở độ tuổi này, cả nam lẫn nữ đều đang học đại học…
Nhưng cô lại lấy chồng sớm... y như một cô thôn nữ vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận