Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 454 -




Thẩm Thanh Ca không biết tại sao lại tới trên người cô.
“Mấy người yên tâm đi, cô ấy không để ý cháu có tiền hay có văn hóa, cô ấy để ý sự đẹp trai của cháu!” Giọng điệu của Bạc Đình còn có vài phần kiêu ngạo.
“Cháu im lặng đi, cháu cũng chỉ có cái này.”
Thẩm Thanh Ca không khỏi nhíu mày, gia đình này sao lại giống như đang khoe ra?
Đột nhiên, cửa phòng bệnh bị gõ vang.
“Cha, ha ha, nghe nói Tiểu Đình mang theo Trường Sinh của nhà chúng con trở về rồi!” Bạc Phúc Lộc đứng ở ngoài cửa.
Không khí trong phòng bệnh nháy mắt trầm xuống.
“Cha……” Bạc Trường Sinh sợ hãi trốn sau lưng Bạc Đình.
Rầm ——
Cửa mở ra, Bạc Phúc Lộc cùng Triệu Hồng Lan đi vào.
Bạc Phúc Lộc cười hì hì chào Bạc Đình, sau đó nhìn xung quanh một vòng, “Cha mẹ, Trường Sinh của chúng con đâu rồi?”
Mà Triệu Hồng Lan nhìn thấy đồ Bạc Trường Sinh mặc, sắc mặt đều tái đi rồi.
“Đôi mắt của con có vấn đề à.” Ông nội Bạc tức giận nói.
Bạc Phúc Lộc không hiểu được vì sao ông cụ mắng mình, sau khi ông ta nhìn xung quanh một vòng đem ánh mắt khoá chặt ở trên người bé gái sau lưng Bạc Đình.
“A, thị lực của con không tốt đến thế nào thì Trường Sinh của nhà bọn con cũng không có khả năng là……” Còn chưa nói xong, tròng mắt của Bạc Phúc Lộc liền mở to hơn cả chuông đồng.
Cô bé này cùng Trường Sinh giống nhau như đúc!
Sao có thể?
“Này……”
Bạc Trường Sinh nhút nhát từ phía sau đi ra, nũng nịu nói: “Cha, cha không nhận ra con sao?”
“Con, con sao có thể là Trường Sinh? Nhà của chúng ta rõ ràng là con trai!” Giọng của Bạc Phúc Lộc mang theo tức giận.
Thẩm Thanh Ca đau lòng đem Bạc Trường Sinh ôm vào trong ngực, đôi cha mẹ này thật sự quá không xứng chức.
“Bác hai, việc này nên hỏi vợ bác.” Ánh mắt của Bạc Đình lạnh lùng nhìn về phía Triệu Hồng Lan ở bên cạnh.
Triệu Hồng Lan thấy tất cả mọi người tức giận nhìn chính mình, biết không thể giấu được, ngồi trên mặt đất, nước mắt lần lượt rơi xuống.
“Rốt cuộc là chuyện như thế nào? Bà đã làm cái gì?”
“Hu hu…… Phúc Lộc, em cũng không muốn lừa gạt anh, nhưng lúc trước anh muốn có con trai như vậy, em sợ anh cùng anh cả của anh giống nhau sẽ đi tìm người phụ nữ khác…… Cho nên em để cho Trường Sinh giả thành con trai.”
Bạc Đình cười lạnh, “Không chỉ có như thế, bà còn sai hai em trai của bà bắt cóc vợ của tôi, làm chúng tôi cả đời không bước vào thành phố Thượng Hải.”
“Cái gì?” Vẻ mặt của Bạc Phúc Lộc kinh ngạc.
“Hu hu……”
“Chúng ta mấy ngày hôm trước cũng nhận được thư tống tiền mà Bạc Đình gửi lại đây, cũng đã sai người điều tra qua! Hai em trai của Triệu Hồng Lan chính xác đã bị bắt.” Bà nội Bạc phẫn nộ nói.
Bạc Phúc Lộc đau lòng không thôi, vốn ông ta cho rằng chính mình ít nhất có thể được chia một nửa tài sản!
Nhưng hiện tại nhà bọn họ cũng là con gái, còn chia tài sản như thế nào nữa?
Thật là không vui!
“Triệu Hồng Lan, cô là kẻ đê tiện! Ly hôn! Tôi muốn ly hôn với cô!”
“Phúc Lộc, chúng ta là vợ chồng hơn ba mươi năm, sao anh có thể nhẫn tâm như thế?”
“Tôi nhẫn tâm? Cô coi tôi như một thằng ngốc lừa xoay vòng, cô còn sai người bắt cóc…… Cô không nhẫn tâm sao?”
Nói xong, quản gia ở cửa liền đem Triệu Hồng Lan đưa ra ngoài.
Bạc Trường Sinh sợ tới mức nước mắt tuôn rơi, nhìn rất là đáng thương.
Thẩm Thanh Ca ôm cô bé an ủi, nhưng lại không định cầu tình giúp.
Đây đều là Triệu Hồng Lan tự làm, xứng đáng!
Vở kịch kết thúc, Bạc Phúc Lộc cũng chỉ có thể ôm Bạc Trường Sinh rời đi.
“Tiểu Đình, con mang Thanh Ca về ở nơi đó của cha con đi.” Bà nội Bạc khuyên nhủ.
“Không cần! Ở trong nhà nhìn đến con mèo con chó sẽ buồn nôn.” Bạc Đình châm chọc nói.
Ông nội Bạc bất đắc dĩ thở dài, “Chúng ta cũng khuyên quá cha con, mẹ con là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, hồ ly tinh kia kéo chân sau không nói, trong bụng còn không có học vấn, vô cùng tục tằng……”

Bạn cần đăng nhập để bình luận