Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 356 -




“Anh Đình, thật ra anh rất lo lắng đúng không?” Cô một câu nói rõ ra.
Bạc Đình nghẹn lời.
Cô có chút cảm động, Bạc Đình thật sự rất lo cô buồn rầu.
Thẩm Thanh Ca nâng mặt anh lên, hôn ở trên môi anh một cái, “Hiện tại anh tin chưa? Em không hề không vui, mọi việc đều ở trong khống chế của em.”
“Em lại hôn một cái, chắc chắn anh sẽ tin tưởng.”
“Em sợ anh không cầm giữ được!”
Cô nhìn chằm chằm môi nhỏ của anh, suy nghĩ bậy bạ, rõ ràng là đàn ông, nhưng đôi môi của anh lại hiện lên một màu đỏ khỏe mạnh, độ cong của đôi môi rất đẹp mắt.
Nghĩ đến đây, cô âm thầm nuốt nước miếng.
Bạc Đình thật sự rất đẹp trai!
Trên thế giới sao lại có người đàn ông đẹp trai như vậy?
Cô nghiêng cổ, cầm lấy vạt áo của anh, hôn lên môi anh.
Bạc Đình dùng sức ôm eo của cô, cảm giác miệng khô lưỡi khô, máu cả người đều sôi trào.
Anh không dám lộn xộn, cặp mắt đào hoa cong lên, hiện lên ánh sáng tham lam, thanh âm mất tiếng nói: “Ngoan, đừng hôn…… Lại hôn liền không thể học tập.”
“Anh không thể khống chế một chút sao?” Cô không nỡ rời khỏi môi anh.
“Phòng ngủ quá nhỏ.”
Đúng vậy! Nhất định là phòng ngủ quá nhỏ!
Cái bàn gần giường quá, cho nên luôn làm anh suy nghĩ bậy bạ.
Cô không hiểu được logic của anh, cô đem tay để vào trong áo anh, nhéo một cái ở ngực anh, “Phòng ngủ lớn cũng vô dụng! Bởi vì trong đầu anh toàn suy nghĩ đen tối!”
Bạc Đình đang muốn dạy dỗ cô, thì cửa phòng ngủ đã bị đẩy ra.
Hoàng Anh nhìn thấy động tác của hai người bọn họ mập mờ, nhấc áo lên, trên má cô ấy hiện lên màu đỏ, “A…… Em chưa thấy cái gì cả! Hai người cứ tiếp tục!”
“Bọn chị không có làm cái gì cả, em không cần đi!” Thẩm Thanh Ca nhanh chóng rút tay từ trong áo Bạc Đình ra.
Hoàng Anh lúc này mới xoay mặt lại, thấy hai người đều bình thường, mới yên tâm nói, “Chị Thanh Ca, em nghe được chuyện chị không được chọn. Đỗ Kỳ Kỳ lại được chọn khẳng định có vấn đề! Em nghe nói mấy ngày hôm trước cô ta thường xuyên đi vào nhà của Triệu Sơn Hà, còn đi trung tâm y tế đâu.”
“Đi trung tâm y tế sao?”
“Chắc là nhiễm bệnh đường sinh dục gì đó? Rốt cuộc cùng nhiều đàn ông như vậy ……”
Thẩm Thanh Ca lại không cho rằng như vậy, lời của Hoàng Anh nói thêm cả lời giải thích vừa rồi của Vương An Na, cô nghi ngờ Đỗ Kỳ Kỳ mang thai.
Thấy Hoàng Anh đứng đó không đi, cô nghi ngờ hỏi: “Em tới đây còn có chuyện gì khác sao?”
“Chị Thanh Ca…… Chính là lúc tết Vương Chí mượn em một trăm đồng tiền, hiện tại đều qua nửa năm, mỗi lần anh ta đều nói tháng sau trả, mà hiện tại vẫn chưa trả cho em.” Hoàng Anh ấp úng nói.
Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện mí mắt của cô ấy sưng lên.
Hiện tại bọn họ đều làm buôn bán, một trăm đồng tiền không nhiều cũng không ít, nhưng nói không tiếc tiền là giả.
“Em và Vương Chí không phải đã sớm chia tay rồi sao?” Bạc Đình lạnh giọng hỏi.
“Anh ta nói cha mẹ của anh ta bị bệnh, cha mẹ của anh ta đối xử với em khá tốt, em liền cho vay tiền.” Hoàng Anh ấm ức rơi nước mắt.
Bạc Đình không nóng không lạnh nói: “Một người đàn ông sao có thể vay tiền của phụ nữ đâu? Loại đàn ông này thật là vô dụng, vậy mà có thể hỏi vay tiền của phụ nữ!”
Thẩm Thanh Ca phụt cười ra tiếng, cô nhỏ giọng nói thầm, “Hình như anh còn hỏi em để vay một ngàn.”
“Khụ khụ…… Điều này có thể giống nhau sao? Đó là do anh muốn cưới em.”
Hoàng Anh nghẹn ngào nói: “Anh của em cũng nói như vậy, anh ấy nói em vừa có chút tiền liền bay bổng, làm em quên đi…… Coi như mua một bài học! Nếu là tiền này thật sự cho cha mẹ của anh ta xem bệnh thì không sao, nhưng em nghe A Long nói, Vương Chí đem tiền của em lấy ra đi đánh bạc! Em tức giận bởi vì anh ta coi em như đồ ngốc!”
“Chuyện này, chị có thể giúp em! Nhưng là lần sau ai hỏi em để vay tiền, em cũng không thể cho người ta vay.” Sắc mặt của Thẩm Thanh Ca không có cảm xúc nói.
Hoàng Anh gãi sau đầu, “Vậy nếu là chị hỏi em vay tiền thì sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận