Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 724 -




Sắp đến năm 1980, Thẩm Thanh Ca định qua hết năm liền sẽ không đi chợ đen thuê quầy hàng nữa.
Cô đem mấy đồ linh tinh như bút máy, dưa muối và rượu gạo đưa đến chợ đen, nói kế hoạch của mình với Ngụy Hồng và Cổ Tiểu Liên, hai người bọn họ bị doạ tới mức mặt lập tức trắng bệch.
“Thanh Ca, sau này em không bán ở chợ đen nữa, bọn chị phải làm sao đây? Có phải bọn chị làm không tốt ở chỗ nào hay không?” Ngụy Hồng nắm tay cô.
Thẩm Thanh Ca giải thích, “Chỉ là em cảm thấy phí để thuê quầy hàng quá đắt, muốn đổi sang chỗ khác để bán.”
Cô cũng không thể nói lập tức sẽ mở ra cải cách, có thể tự kinh doanh, cho nên đành phải bịa ra lý do.
“Vậy cô tìm được nơi nào tốt thì kêu chúng tôi với!” Cổ Tiểu Liên nói.
Hai người bọn họ, một người phải nuôi con và trả tiền học, một người đã đưa mẹ đang bị bệnh lên đây ở, tuy rằng cuộc sống cũng không có trở ngại gì, nhưng không thể không có thu nhập.
“Yên tâm đi! Đến lúc đó nếu hai người không chờ được nữa cũng có thể nhập hàng của tôi để tự đi bán.” Thẩm Thanh Ca nói.
Trong lòng của hai người đều không chắc, hai người bọn họ cũng không có khả năng tự làm chủ.
Trong lòng của Nguỵ Hồng và Cổ Tiểu Liên khó tránh khỏi mất mát, nhưng mất mát thì mất mát, hai người càng dùng sức để rao hàng, đều muốn kiếm thêm ít tiền trong hai tháng này.
Thẩm Thanh Ca đi dạo ở chợ đen một vòng, bắt đầu tính toán mở cửa hàng ở đâu.
Thập niên 80 mới bắt đầu tự kinh doanh, nhưng còn có rất nhiều hạn chế, có thể làm mua bán nhưng không thể làm lớn.
Cho nên cô chỉ có thể dựa theo lời nói của Bạc Đình, mở cửa hàng, mà không phải là siêu thị.
Trở lại ngõ nhỏ, Hồ Hoa liền đứng ở cửa của nhà họ Lâm, cô ta kéo cánh tay của Thẩm Thanh Ca, “Thanh Ca, cô em chồng kia của tôi, không biết nghĩ như thế nào, ngày đó sau khi nhìn thấy Tạ Dương liền quyết định muốn kết hôn! Mẹ chồng của tôi còn đồng ý rồi, vẫn luôn khuyến khích.”
“Tôi nói với Tạ Dương rồi, Tạ Dương không muốn. Điều kiện của nhà cậu ta, cô lại không phải không biết, cậu ta còn phải nuôi hai em trai và em gái.” Thẩm Thanh Ca từ chối khéo.
“Tôi cũng nghĩ đến việc đó, không biết cô em chồng của tôi sao lại bị ma quỷ ám ảnh! Cô ấy yêu cầu tôi nói với cô.” Hồ Hoa nói xong lấy ra một cái bao lì xì từ túi tiền.
Thẩm Thanh Ca đẩy lại không nhận, Hồ Hoa cứ nhất quyết phải đưa.
“Thanh Ca, cô thương xót tôi một chút đi! Tôi mới kết hôn, không thể đắc tội mẹ chồng cùng cô em chồng!”
“Hồ Hoa, cô có chăm sóc mẹ tôi tốt chưa? Cô nghỉ làm về sớm như vậy sao?” Cô vừa nói vừa chạy chậm trở về.
Hồ Hoa bất đắc dĩ chụp đùi, đành phải từ bỏ.
Lúc về đến nhà, đúng lúc Bạc Đình mới đi đặt mua hàng tết về.
Anh nhìn dáng vẻ lo lắng của cô, ra cửa nhìn xung quanh: “Có chó đuổi em sao?”
Cô vỗ ngực, “Không sai biệt lắm đi!”
Anh cười nhạt, xách lò sưởi vào nhà để cho cô sưởi ấm, “Có chuyện gì vậy?”
“Lâm Yến tìm Hồ Hoa nhờ em hỗ trợ, cô ta còn chưa từ bỏ ý định. Hồ Hoa cũng không nghĩ ra, cô ta cũng ngại điều kiện của Tạ Dương không tốt.” Thẩm Thanh Ca càng nói càng thấy kỳ lạ.
Cô không tin Lâm Yến đối với Tạ Dương là vừa gặp đã yêu, chẳng lẽ Lâm Yến biết trước, cùng cô giống nhau cũng là người trọng sinh sao? Hoặc là người xuyên qua giống như ở trong tiểu thuyết?
Vẻ mặt của Bạc Đình u ám, “Thuốc cao bôi da chó không xong! Đợi chút anh liền đến nhà bọn họ, cảnh cáo bọn họ không được làm phiền em!”
“Anh Đình, đừng…… Đều là hàng xóm, anh làm như vậy không tốt.” Đôi mắt hạnh sáng ngời của cô lấp lánh, rụt rè giữ chặt góc áo khoác của anh.
Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, trái tim của Bạc Đình đều mềm nhũn.
Sao vợ của anh có thể đáng yêu như vậy đâu? Nhìn có vẻ vừa thơm vừa ngoan!
Không giống những người phụ nữ ở trong ngõ nhỏ này, lại tàn bạo vừa hung dữ, nhìn liền phiền!
“Anh cho bọn họ một cơ hội cuối, nếu người nhà họ Lâm lại vô sỉ không biết xấu hổ làm phiền em, anh liền dùng phương pháp của anh giải quyết!” Giọng nói của anh lạnh lùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận