Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 875 -




Sáng sớm thứ hai, Thẩm Thanh Ca được Bạc Đình đưa đến nhà xưởng.
Trước khi xuống xe, Thẩm Thanh Ca hỏi: “Trong số những người quản lý trong nhà xưởng, có bạn của anh không?”
“Không.” Anh quả quyết nói.
Cô gật đầu.
“Em nuốn đuổi hết bọn họ?” Anh hỏi.
"Ừm! Có người không phục em, yêu cầu cô ta làm việc nghiêm túc, cô ta cũng không nghiêm túc làm." Cô phàn nàn.
Bạc Đình xoa đầu cô nói: “Anh ủng hộ em.”
Thẩm Thanh Ca còn chưa đến văn phòng ngồi xuống, Tiểu Vương vội vàng lên lầu nói: “Xưởng trưởng, lại có mấy khách hàng đến thăm nhà xưởng, nghe nói số lượng cần nhiều, nhà xưởng của chúng ta có thể không đáp ứng được."
"Tôi nhờ cậu tuyển người, đã tuyển được chưa? Hai người chúng ta đều có chút không lo hết." Thẩm Thanh Ca nói.
Tiểu Vương thở dài: “Vào thời điểm này, sinh viên đại học còn chưa tốt nghiệp, đều đang chờ phân công công việc, nếu được tuyển dụng cũng không trụ được bao lâu.”
"Không thành vấn đề, thực tập sinh cũng được."
Thẩm Thanh Ca đi gặp một số khách hàng, đưa họ đi tham quan nhà xưởng.
"Nhà xương của cô hơi nhỏ, sẽ rất khó để thực hiện hàng ngàn đơn đặt hàng quần áo. Nếu cô có thể bổ sung thêm một vài máy nữa thì sẽ rất tuyệt!" Một vị khách nhận xét.
Các vị khách khác chỉ đưa ra những đơn hàng nhỏ, lên kế hoạch tìm nhà xường khác để thực hiện những đơn hàng lớn.
Trobg lòng Tiểu Vương đầy tiếc nuối: "Nghe nói giám đốc đó làm khăn tắm, đang định lấy 10.000 khăn tắm! Thật đáng tiếc!"
“Ngân sách ước chừng để thêm mười máy là bao nhiêu?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Tiểu Vương lướt qua thông tin đặt hàng trước đó, chưa đầy nửa phút đã đưa ra kết luận: “Tôi biết một ông chủ bán máy cũ, mới 80%, nếu mua của ông ta thì giá sẽ rẻ hơn khoảng 10.000 đồng tiền, trong xưởng có mấy cái máy móc chính là mua từ chỗ của ông ta. Máy mới rất đắt tiền, ước tính hơn 20.000 đồng tiền."
Thẩm Thanh Ca đến nhà xưởng, hỏi một số công nhân về cảm nhận của họ khi sử dụng máy cũ.
Sau khi xác nhận máy tốt, cô nói: “Được, liền đến chỗ giám đốc mà cậu đã giới thiệu để mua.”
Tiểu Vương thở dài, "Nhưng... chúng ta khả năng không có đủ tiền, gần đây chúng ta nhận được quá nhiều đơn đặt hàng, toàn bộ vốn lưu động đều dùng để mua nguyên vật liệu hết rồi."
Thẩm Thanh Ca không vội, cô trực tiếp lên lầu đến văn phòng, gọi cho Bạc Phúc Lộc để bàn việc mua cổ phần với ông ta.
Chuyện thiếu 10.000 đồng tiền vốn, đã được giải quyết trong vài phút, Tiểu Vương sửng sốt nói: "Xưởng trưởng, cô thật lợi hại."
“Không có gì, cậu nhanh chóng tuyển hai thực tập sinh vào bộ phận tiếp thị.” Thẩm Thanh Ca cầm tách trà chuẩn bị đi lấy nước.
Khi đi ngang qua phòng tiếp thị, tôi nhìn thấy Cố Tinh đang trang điểm.
Cô hừ lạnh một tiếng, còn tưởng rằng trong khoảng thời gian này sẽ làm việc chăm chỉ, nỗ lực thể hiện giá trị của mình.
Tốt lắm, trực tiếp không che giấu gì nữa.
Xem ra thật sự không cần thiết phải giữ người này lại.
Buổi trưa, khi Thẩm Thanh Ca đang đi xuống nhà ăn để ăn thì Bạc Đình đã đến.
“Anh Đình, sao anh không nói trước cho em biết?” Đôi mắt cô sáng lên.
“Cho em một bất ngờ! Anh đã ăn ở tiệm cơm, thuận tiện đóng gói đem qua cho em." Anh mở hộp cơm trưa ra.
Có tôm viên, thịt kho tàu, dưa rau, vịt quay Bắc Kinh, v.v., cũng như súp gà nhân sâm.
"Thơm quá! Anh Đình, có phải hay không em không có việc làm, mỗi ngày theo sau anh liền có thể ăn những món ngon?" Cô nhìn anh với ánh mắt ghen tị.
Tại sao giữa anh và cô lại có khoảng cách lớn như vậy?
Cô chỉ có thể ở lại nhà xưởng chịu đựng, còn Bạc Đình thì được đãi ăn suốt ngày.
"Bây giờ em đã là một tiểu phú bà rồi, dù có làm việc hay không, dù có theo ai hay không, đều có thể ăn những món ngon." Anh cầm hộp cơm đút cho cô ăn, "Những tài liệu này của em có gì thú vị? Tập trung ăn đi."
Cô cầm bát đũa vừa ăn vừa nói đùa: “Anh Đình, anh đưa chìa khóa két sắt cho em, anh không sợ sau này em lấy tiền bỏ trốn sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận