Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 952 -




Tới siêu thị, Thẩm Thanh Ca đưa Bạc Đình tới khu rau củ quả.
Cô đi theo mấy bà lão chen vào khu cà chua, để chọn cà chua.
Bên cạnh bảng hiệu viết: Giảm giá lớn!
“Anh Đình, em dạy cho anh cách chọn cà chua.” Thẩm Thanh Ca nói.
Bạc Đình bất đắc dĩ nói: “Thanh Ca, anh cũng coi như lớn lên ở trong thôn, những cái này anh vẫn biết đến.”
Cô méo miệng, được rồi, là cô xem thường anh.
“Vậy tối nay anh nấu cơm.”
Anh cong miệng lên, hơi mỉm cười, “Được.”
Khu thức ăn chín, Hoàng Tam và A Long đang mua món kho, định uống rượu vào buổi tối.
“Chậc, Hoàng Tam, cậu xem đó có phải là đại ca không?” A Long chỉ vào khu rau củ quả bị một nhóm bà lão cùng ông lão vây ba lớp bên trong và ba lớp ở bên ngoài.
Hoàng Tam híp mắt nhìn, gật đầu thật mạnh, “Đại ca thế mà lại mặc đồ bình thường, còn…… Đi dạo siêu thị. Từ khi mở công ty cho tới nay, tôi cũng chưa từng thấy anh ấy thoải mái như vậy.”
A Long đi đến phía trước, nhìn thấy Thẩm Thanh Ca liền lập tức hiểu rõ.
“Thẩm Thanh Ca cũng ở đó!” Anh ta dùng khuỷu tay thọc vào người Hoàng Tam.
Hoàng Tam gật đầu.
Có thể làm đại ca khác thường như vậy, bị ma quỷ ám ảnh như vậy, cũng chỉ có người phụ nữ này làm được thôi.
Thẩm Thanh Ca chọn một túi cà chua to, quay người lại liền thấy A Long và Hoàng Tam.
“Anh Đình, bạn của anh.” Cô nhỏ giọng nói.
Bạc Đình vừa quay đầu lại liền thấy hai người bọn họ lén lút đứng ở cách đó không xa.
“Ha ha, đại ca, thật trùng hợp.” A Long cười tươi, nhanh chóng đi lại đây.
Hoàng Tam xụ mặt đi theo sau A Long, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Thẩm Thanh Ca.
“Chào hai cậu.” Thẩm Thanh Ca chủ động vẫy tay, chào hỏi.
A Long vội vàng nhiệt tình nói: “Xin chào, xin chào.”
Bạc Đình liếc mắt nhìn bọn họ một cái, “Không có lễ phép! Gọi là chị dâu!”
“……” Hai người kia im lặng.
Đôi mắt đào hoa trực tiếp bắn ra những mũi tên ẩn chứa sự lạnh lùng.
Mạnh mẽ, khí thế thô bạo, làm A Long sợ tới mức run cả tim gan lên.
Anh ta đành phải nói: “Chào chị dâu.”
Hoàng Tam vẫn cứ không lên tiếng.
“Cậu ta là người câm, không có đầu lưỡi.” Bạc Đình ôm Thẩm Thanh Ca, cố ý châm chọc.
Thẩm Thanh Ca bất đắc dĩ cười, cô đương nhiên biết vì sao A Long và Hoàng Tam có thái độ thù địch với cô.
Đúng là thái độ của cô thay đổi quá nhanh, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy bên trong có quỷ!
“Anh Đình, buổi tối mời bọn họ về nhà ăn cơm đi.” Thẩm Thanh Ca vô cùng chờ mong nói.
Anh gật đầu, “Được.”
A Long và Hoàng Tam đang muốn từ chối, Bạc Đình liền trầm mặt lại, lạnh lùng nói: “Nghe thấy không?”
“Nghe, nghe thấy được……” A Long và Hoàng Tam trả lời đứt quãng.
Thẩm Thanh Ca chỉ vào khu đồ ăn vặt, “Em muốn mua đồ ăn vặt.”
“Vậy đi thôi.” Bạc Đình đẩy xe mua sắm, chân dài vừa bước liền đi rất xa.
Hoàng Tam và A Long không biết làm gì nên đi theo phía sau bọn họ.
“Coca, cái cao nhất kia.” Thẩm Thanh Ca quá lùn, với không tới, chỉ có thể chỉ vào tầng cao nhất.
Bạc Đình giơ tay lấy nó xuống một cách dễ dàng, để vào trong xe mua sắm, anh dịu dàng hỏi: “Còn có gì nữa không?”
Cô chỉ vào kệ để hàng ở bên kia, “Khoai tây chiên! Vị kia em cũng chưa từng ăn.”
Bạc Đình lập tức đi lấy.
A Long và Hoàng Tam xem đến trợn tròn mắt.
Đây vẫn là đại ca của bọn họ sao?
Bị người ta chỉ huy chạy tới chạy lui như một con chó, vẫn còn vui tươi hớn hở được!
“Còn có bánh quy hành khô, chocolate, mì tôm sống……” Cô đứng ở tại chỗ không muốn đi, trực tiếp liệt kê danh sách ra.
Người qua đường nghe thấy miệng nhỏ của cô lẩm bẩm, không thể không nhìn cô một cái.
Cô gái này ăn quá nhiều đi!
Khóe miệng của Bạc Đình cong lên rất rõ ràng.
“Đại ca, vừa cười sao?” A Long không thể tin được mà hỏi.
Hoàng Tam nhìn vẻ mặt của Bạc Đình, ánh mắt u ám.
“Anh cười cái gì?” Thẩm Thanh Ca cũng cảm thấy kỳ lạ, bởi vì từ trước tới nay cũng chưa thấy anh cười vui vẻ đến như vậy.
Trên cơ bản thì mỗi ngày đều là vẻ mặt vô cảm, không vui không buồn, không có bất kỳ chuyện gì có thể tác động đến cảm xúc của anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận