Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 424 -




Vẻ mặt của Đỗ Kỳ Kỳ cứng đờ ra!
Con nhóc chết tiệt này, vậy mà dám đối xử với cô ta như vậy.
Nhưng mà cô ta có lòng tin sẽ chinh phục được con nhóc này, con bé cùng Thẩm Thanh Ca mới biết nhau cũng chỉ có một ngày rưỡi!
Chỉ cần cô ta tốn chút thời gian tốn chút tiền, thực dễ dàng liền có thể làm cho Bạc Trường Sinh thích cô ta.
Buổi tối, khi Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Đình trở về thôn, liền thấy được Bạc Trường Sinh cùng Đỗ Kỳ Kỳ ngồi ở dưới tàng cây chơi lật dây thừng.
Hai người vừa nói vừa cười.
“Bàn tay của Đỗ Kỳ Kỳ thật dài.” Bạc Đình nhỏ giọng nói.
“Bạc Trường Sinh vẫn là trẻ con, khó tránh được.”
Thẩm Thanh Ca hét về phía hai người: “Trường Sinh về nhà ăn cơm thôi.”
“Chị dâu xinh đẹp, chị đã trở lại!” Đáy mắt của Bạc Trường Sinh lập tức hiện ra ánh sáng, cô bé kích động đem dây thừng bằng sợi bông ném xuống.
Đỗ Kỳ Kỳ kéo tay cô bé lại, “Trường Sinh, chị cũng đói bụng, chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm được không? Ăn cơm xong chúng ta lại có thể cùng nhau chơi lật dây thừng.”
Tròng mắt đen nhánh của Bạc Trường Sinh di chuyển, “Chính là nhà em không ở đây, em không thể mời chị.”
Nói xong, cô bé liền chạy về phía Thẩm Thanh Ca, nhào tới trên đùi của cô.
“Trường Sinh, cô ta nói cái gì với em vậy?” Thẩm Thanh Ca xoa đầu cô bé.
“Chị ta muốn đến trong nhà ăn cơm, em nói em cũng là khách, khách không thể mời khách được.”
Ánh mắt chế nhạo của Thẩm Thanh Ca quét qua người Đỗ Kỳ Kỳ, “Trường Sinh thật hiểu chuyện!”
“Em có thể mời bạn nhỏ về nhà chơi không?” Đôi mắt quả nho của Bạc Trường Sinh nhìn cô đầy mong đợi.
Thẩm Thanh Ca cười, “Đương nhiên có thể, nhưng là người lạ kỳ quái thì không thể.”
“Vâng!”
Đỗ Kỳ Kỳ nghe xong lời này tức giận đến đỏ bừng cả mặt, con sói mắt trắng nhỏ này!
Cô ta ôm cánh tay suy nghĩ, Thẩm Thanh Ca đều không chơi cùng Bạc Trường Sinh, chỉ cần cô ta chơi cùng Bạc Trường Sinh, ngày này qua ngày khác, Bạc Trường Sinh chắc chắn sẽ thích cô ta.
Nghĩ đến đây, Đỗ Kỳ Kỳ lại tràn đầy lòng tin.
“Đúng rồi, chị dâu xinh đẹp, cho chị nè.”
Bạc Trường Sinh lấy ra mấy viên kẹo từ trong túi, đặt ở lòng bàn tay của Thẩm Thanh Ca.
“Đây là kẹo trái cây mà chị gái kỳ quái kia cho em, Trường Sinh nhịn không ăn, đều để dành cho chị dâu xinh đẹp.”
Trái tim của Thẩm Thanh Ca đều phải tan ra, “Cảm ơn Trường Sinh.”
Đỗ Kỳ Kỳ cảm giác một ngụm máu bầm nghẹn ở trong lòng, muốn phun cũng phun không ra.
Tức chết đi được!
Cô ta tiêu nhiều tiền mua kẹo như vậy, kết quả bị con nhóc này dùng để lấy lòng Thẩm Thanh Ca.
“Chị ôm em một cái đi……” Bạc Trường Sinh giang hai tay ra.
Thẩm Thanh Ca đang chuẩn bị cúi người ôm cô bé, Bạc Đình liền xách cô bé lên đặt ở trên xe đạp, anh đẩy xe đạp đi.
“Đừng làm cho chị dâu của em mệt mỏi.” Anh không mặn không nhạt nói.
“Hừ! Em rất nhẹ, anh mới nặng.” Bạc Trường Sinh không phục nói.
Khoé miệng Bạc Đình nở một nụ cười hài hước, lời này của cô bé cũng không có gì sai.
Thẩm Thanh Ca xoa đầu của Bạc Trường Sinh, “Trường Sinh, chị gái vừa rồi đối với em không tốt sao? Em không thích cô ấy sao?”
“Chị gái kia rất kỳ quái, em đều không quen biết chị ấy, chị ấy còn mua kẹo cho em ăn. Còn nói chị ấy là em họ của bạn của anh Bạc Dạ …… Quản gia nói, mấy người này đều là lừa đảo! Sẽ bán trẻ con.” Bạc Trường Sinh giải thích rõ ràng có trật tự.
“Anh Đình, anh coi, Trường Sinh thật thông minh! Nói chuyện có trật tự như vậy, một chút đều không giống trẻ con 4 tuổi.” Cô nhịn không được hôn một cái ở trên khuôn mặt nhỏ của Bạc Trường Sinh.
Bạc Trường Sinh nghe không hiểu lời nói của Thẩm Thanh Ca, nhưng cô bé biết chắc chắn đây là đang khen cô bé, “Ha ha ha……”
“Trẻ con 4 tuổi có thể nói rất kỳ lạ sao? Có gì đâu?” Bạc Đình tràn đầy khinh thường.
Lúc anh 4 tuổi liền sẽ gỡ điện thoại cùng radio trong nhà ra, điều này có cái gì đâu?
“Được rồi, em bé Bạc Đình lợi hại nhất được rồi đi.” Cô nhịn không được véo một cái ở trên mặt Bạc Đình.
Khóe miệng của Bạc Đình hơi cong lên hình vòng cung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận