Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 313 -




A Long: "..."
Thẩm Thanh Ca: “…”
Bạc Đình tức đến muốn nổ tung: "Lưỡi của các người chắc chắn có vấn đề! Nếu có bệnh thì đi chữa đi!"
Anh tiếp tục đưa tay, chọn khán giả may mắn được thử tiếp theo giữa Thẩm Thanh Ca và A Long.
Sau khi chứng kiến sự việc vừa rồi, đôi mắt của Thẩm Thanh Ca và A Long cũng không khỏi co giật vì sợ hãi.
“Cậu!” Anh chỉ vào A Long.
A Long cau mày như thể đã chết một cách anh dũng, nhặt một miếng khoai tây bỏ vào miệng.
Anh ta đã nghĩ ra một loạt những lời khen ngợi trong đầu.
Nhưng lúc miếng khoai tây vừa được đặt vào miệng, anh ta cũng không kịp suy nghĩ gì mà nói: "Phi phi phi... oẹ... mùi vị còn tệ hơn cả món tôi làm."
Thẩm Thanh Ca đã cố gắng hết sức để kìm nén khóe miệng đang nhếch lên của mình, có thể làm được món khoai tây khó ăn đến vậy cũng là một kỹ năng.
"Đại ca, anh đừng gọi em là A Long nữa."
"Đúng vậy, lãng phí đồ ăn."
Sắc mặt Bạc Đình u ám, chán nản đến mức không nói nên lời.
Mọi người chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối đều không khỏi sợ hãi mà chạy khắp nơi.
Cô ôm cánh tay anh, nhẹ nhàng nói: “Anh Đình làm bánh bao ngon lắm.”
“Món anh nấu dở đến thế à?”
Cô uyển chuyển nói: “Ừ, không phải khó ăn… chỉ là nó có tính nghệ thuật quá cao thôi.”
"Cao bao nhiêu?"
"Cao tới ba bốn tầng."
Bạc Đình không tin, cầm một miếng khoai tây bỏ vào miệng nếm thử, sau đó cũng kiên quyết đổ hết đĩa khoai tây vào chuồng gà.
Anh nói có chút ấm ức và xấu hổ: “Tối nay không có bánh bao, chỉ có mì thôi. Em có muốn ăn không?”
“Ăn.” Cô cảm thấy có chút đau lòng.
Không phải chỉ là một đĩa khoai tây sao?
Sao lại khiến Bạc Đình suy sụp thành như vậy chứ?
Không phải ngày thường anh rất thích bắt nạt cô sao?
Lúc anh đang không chú ý, cô ôm eo anh từ phía sau: “Sao anh buồn thế?”
"Anh sợ mình làm em ấm ức."
"Em không có ấm ức, anh Đình làm những món khác rất ngon mà."
Thấy anh chán nản như vậy, Thẩm Thanh Ca đành đi gọi Hoàng Tam cùng A Long sang nấu thêm vài món ăn phụ.
Có lẽ nên để bọn họ uống rượu và trò chuyện một chút.
Ăn xong, cô liền chạy vào phòng ngủ làm chút đề ôn tập.
Buổi tối, sau khi Thẩm Thanh Ca làm xong đề, cô mới leo lên giường ngủ.
“Anh Đình, em quên tắt đèn rồi.” Cô ngáp một cái rồi đẩy Bạc Đình đang nằm bên cạnh.
Trên người Bạc Đình toả ra thoang thoảng mùi bia, anh đứng dậy, cúi người xuống, áp môi mình vào môi cô.
“Ư…” Cô lấy tay, dùng một lực thật mạnh đẩy anh ra, “Anh nặng quá.”
Bạc Đình coi như không nghe thấy, hai tay anh ôm lấy eo cô, lực dùng cũng là thay đổi lúc nặng lúc nhẹ.
Cô vỗ nhẹ vào vai anh hai cái, nói: “Anh thừa dịp say rượu liền hành hung em.”
"Ừm."
“Mau tắt đèn đi! Nhanh lên! Đừng giả vờ nữa!” Cô hét lên.
Bạc Đình không còn cách nào khác đành đứng dậy tắt đèn.
“Em biết anh không say à?” Anh hỏi đùa.
Cô tự hào nói: “Em chẳng lẽ lại không biết khả năng uống rượu của anh sao?”
Giây tiếp theo, Bạc Đình liền đè lên người cô.
Không khí trong phòng trở nên có chút ái muội.
Ngày hôm sau.
Bạc Đình cùng Thẩm Thanh Ca vào thành để xem công việc kinh doanh của A Long.
Đồng thời, Bạc Đình cũng để mấy đàn em đi theo vào thành, thuận tiện cho việc nghe ngóng tìm ra người đẩy Xuyên Tử xuống lầu.
Nghe nói hung thủ chính là mối tình đầu của vợ Xuyên Tử!
Anh ta kiếm bộn tiền nhờ công việc kinh doanh ở chợ đen và mua được một căn nhà ở trong thành.
Ngay lập tức, Bạc Đình yêu cầu mấy đàn em đưa người này đến đồn cảnh sát. Sau cùng, anh ta đã phải trả hơn 200 đồng tiền để giải quyết hậu quả của việc mình gây ra.
Sau khi đến bệnh viện, Thẩm Thanh Ca cùng Bạc Đình đến thăm Xuyên Tử.
Xuyên Tử cũng đã tỉnh lại.
Trương Tuệ vẫn là ở bên cạnh không ngừng khóc, "Ô ô ô, con ly hôn với con khốn đó đi! Con còn có lí do gì mà không muốn ly hôn chứ?"
“Mẹ, con thích Tiểu Ngư.”
"Mối tình đầu của cô ta suýt chút nữa đã giết chết con rồi đấy. Con còn muốn tiếp tục có lần sau sao? Hãy để hai người bọn họ ở bên nhau đi. Chúng ta không thể đắc tội với bọn họ được đâu."
Xuyên Tử rơi nước mắt nói: “Con không muốn nhường Tiểu Ngư cho tên đó đâu!”
Thẩm Thanh Ca nghe vậy không nói nên lời, đây không phải là phiên bản của Vũ Đại Lang và Phan Kim Liên sao?
Dù biết mình không nên nói nhiều nhưng cô vẫn khuyên: “Xuyên Tử, nếu vợ của cậu không để cậu ở trong lòng thì giữ cô ấy ở bên cạnh có lẽ không phải là chuyện tốt đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận