Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 420 -




Ở bên kia, thành phố Thượng Hải.
Nhà họ Bạc.
Bạc Phúc Lộc lấy tư thế thoải mái nhất ngồi xuống ở trên sô pha xem báo chí.
“Phúc Lộc! Sao anh không sốt ruột chút nào vậy? Cha thế mà đưa Trường Sinh đến chỗ Bạc Đình, ép Bạc Đình trở về! Trường Sinh của chúng ta mới 4 tuổi.” Triệu Hồng Lan chảy nước mắt nước mũi tùm lum.
“Hừ, chẳng lẽ Bạc Đình sẽ giết Trường Sinh sao? Bọn họ trở về liền trở về thôi, dù sao Trường Sinh của chúng ta cũng là con trai! Đến lúc đó tài sản để lại, Bạc Đình nhiều nhất chỉ được chia năm phần!” Bạc Phúc Lộc từ từ lật ra một tờ báo.
Trái tim của Triệu Hồng Lan đều mau từ cổ họng nhảy ra ngoài, Bạc Đình sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra Bạc Trường Sinh là con gái!
Thế nên, tài sản để lại đừng nói năm phần!
Ngay cả đưa tất cả cho Bạc Đình, bà ta cũng tin là ông cụ sẽ làm được.
Hơn nữa một khi lời nói dối bị phát hiện, Bạc Phúc Lộc khẳng định sẽ ly hôn với bà ta!
“Không được! Bạc Đình không thể trở về! Phúc Lộc, nếu Bạc Đình không trở về, tất cả tài sản đều là của chúng ta!” Triệu Hồng Lan lẩm bẩm.
“Bà có biện pháp làm cho nó không trở về được sao?”
Ngày hôm sau.
Thẩm Thanh Ca là bị tiếng đập cửa rất nhỏ đánh thức.
Cô ngủ ở trên giường trong phòng nhỏ, bò đều bò không dậy được, eo giống như đều mau chặt đứt.
“Mời vào.” Cô cười nói.
“Chị dâu xinh đẹp, sao tối hôm qua chị không có ngủ cùng em vậy?” Bạc Trường Sinh chu miệng nhỏ, tràn đầy tủi thân.
Thẩm Thanh Ca khẽ chớp mắt, có chút xấu hổ.
Bạc Đình bưng chén cháo đi vào, bình tĩnh nói: “Bởi vì chị ấy phải ngủ cùng anh.”
“Thật xấu hổ! Lớn tuổi như vậy, còn phải có người ngủ cùng.” Bạc Trường Sinh làm mặt quỷ với anh.
Anh lập tức trở nên tức giận, nhưng tưởng tượng đến đây là em gái, thôi được rồi…… Không đánh……
Cô chống giường, rất nỗ lực ngồi dậy dựa vào đầu giường.
“Anh đút cho em.” Bạc Đình dùng thìa múc một thìa cháo, thổi cho nguội rồi mới đút cho cô.
“Hai người đều ăn cơm rồi sao? Em ngủ bao lâu rồi vậy?” Cô thò đầu nhìn về phía ngoài cửa, mặt trời đều đã mọc.
Bạc Trường Sinh nói bằng giọng nũng nịu của trẻ con: “Chị dâu xinh đẹp, thìa là em lấy! Chén cũng là em lấy! Đều là em lấy!”
“Trường Sinh giỏi quá!” Cô khích lệ nói.
Bạc Đình liếc mắt nhìn Bạc Trường Sinh một cái, “Cháo là anh nấu, vẫn là anh múc.”
“A…… Vậy anh cũng rất tuyệt?” Thẩm Thanh Ca không còn lời nào để nói.
Hai kẻ dở hơi này!
Bị so sánh không bằng, Bạc Trường Sinh rất không cao hứng, cô bé lấy khăn tay từ trong túi ra, bò lên trên giường, “Em lau miệng cho chị dâu xinh đẹp.”
Cô bé dùng góc khăn nhẹ nhàng lau dưới miệng cho Thẩm Thanh Ca, động tác rất nhẹ nhàng.
Bạc Đình bất đắc dĩ nói: “Đi qua một bên, đừng lau, đừng làm đau miệng của cô ấy.”
“Anh nói bậy! Em lau nhẹ nhàng như thế này mà.”
Thẩm Thanh Ca được hai người chăm sóc đến không biết nên theo ai, cô lại không bị bệnh.
Thực nhanh một chén cháo liền đút xong, cô nhẹ nhàng thở ra chuẩn bị xuống giường, bên eo truyền đến một trận đau đớn.
Cô dùng tay xoa eo, Bạc Đình cùng Bạc Trường Sinh rất nhanh liền phát hiện manh mối.
Hai người tranh nhau đấm eo cho cô.
“Hai người đừng đấm nữa.” Cô không có sức lực hét lên.
“Vì sao chị dâu xinh đẹp ngày hôm qua không đau eo, hôm nay lại bị đau eo vậy? Chắc chắn là anh trai bắt nạt chị dâu xinh đẹp!” Bạc Trường Sinh chống eo nhìn Bạc Đình.
Thẩm Thanh Ca lập tức đỏ mặt……
Hình như cô bé không có nói sai!
Bạc Đình xoa đầu của Bạc Trường Sinh, cười nhạo nói: “Đi ra ngoài uống sữa bột của em đi! Em biết cái gì là bắt nạt sao?”
“Về sau chị dâu xinh đẹp ngủ cùng Trường Sinh đi! Trường Sinh xoa eo cho chị dâu, hát ru cho chị dâu, đắp chăn cho chị dâu!” Bạc Trường Sinh giơ tay đề nghị.
Anh nghiến răng nói, “Bạc Trường Sinh! Tốt nhất là em nên nhanh chóng thay quần áo của con gái, nếu không anh sợ anh nhịn không được mà đánh em.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận