Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 728 -




“Nếu không cậu tự đến tiệm cơm của anh Lâm nói đi?” Thẩm Thanh Ca đề nghị.
Tạ Dương đành phải thử đi đến đó.
Buổi trưa, Thẩm Thanh Ca làm canh cá viên.
Lúc cô cùng Bạc Đình đang ăn cơm, Lâm Yến chạy thẳng một mạch vào nhà.
“Thẩm Thanh Ca! Tôi tôn trọng cô như vậy, còn gọi cô một tiếng chị dâu, nhưng cô thì sao? Vậy mà cô lại khuyến khích Tạ Dương tách ra khỏi tôi.” Lâm Yến khóc đến mức đôi mắt sưng giống hai quả đào.
Thẩm Thanh Ca từ từ nói: “Tạ Dương vốn không cùng cô ở bên nhau, sao có thể nói là tách ra được?”
“Thẩm Thanh Ca, nhà họ Lâm của chúng tôi không nợ cô cái gì! Sau này cô nên cẩn thận với cái miệng của cô đi.” Lâm Yến chỉ vào cái mũi của cô mà mắng.
Tiếng mắng này, làm mọi người ở ngõ nhỏ đều nghe thấy được.
Hàng xóm sôi nổi nhỏ giọng thảo luận: “Thanh Ca cũng thật là, xen vào việc của người khác để làm gì?”
“Đúng vậy! Cậu bé Tạ Dương kia khổ như vậy, nếu cưới Lâm Yến, có sự giúp đỡ của nhà họ Lâm cũng không tồi mà.”
Đúng lúc này, Hồ Hoa và ông Lâm đều tới cửa muốn kéo Lâm Yến đi.
Thẩm Thanh Ca cũng bắt đầu tức giận, cô không nghĩ tới chỉ vì một câu nói của mình liền đưa tới một mối họa lớn như vậy.
Cô tức giận nói: “Anh Lâm, tôi còn chưa nói cái gì, sao em gái của anh lại đến nhà của chúng tôi làm loạn thế này?”
“Haizz, tính cách của Lâm Yến càng ngày càng kỳ lạ, ai biết được?” Vẻ mặt của ông Lâm áy náy.
“Thẩm Thanh Ca! Nếu tôi không kết hôn được với Tạ Dương, cô chính là người gây ra tội! Mỗi ngày tôi đều sẽ đến nhà cô làm loạn, tốt nhất cô đừng để cho tôi bắt được nhược điểm, nếu không tôi sẽ cười nhạo cô đến chết.” Nước miếng của Lâm Yến bay ra.
Bạc Đình đứng lên, thái dương của anh đều nổi lên gân xanh.
Anh bảo vệ Thẩm Thanh Ca ở phía sau, giọng nói lạnh lùng giống như muốn đóng băng, “Lâm Yến, ông đây vẫn luôn không nói chuyện, chính là muốn chừa cho nhà họ Lâm một chút mặt mũi! Nhưng cô lại la lối om sòm ở trước mặt vợ của tôi, thật sự cho rằng chúng tôi sợ cô sao?”
“Cái gì? Có quan hệ gì với nhà họ Lâm?” Hồ Hoa ngạc nhiên đến nỗi miệng mở to đến mức có thể bỏ vừa quả trứng gà.
Bạc Đình nhíu mày, từng chữ đâm thẳng vào tim, “Lâm Yến, cô không nỡ phá bỏ đứa bé ở trong bụng, cho nên tìm Tạ Dương để lợi dụng! Cô cùng người đàn ông khác lêu lổng, tìm Tạ Dương để đổ vỏ, tính toán của cô cũng thật tốt đấy.”
“Đừng…… Đừng nói nữa!” Lâm Yến gào khóc.
“Cái gì?” Môi của ông Lâm run rẩy.
Bạc Đình tiếp tục nói: “Bụng này ít nhất đã bốn tháng, nhìn kỹ chắc có thể nhìn ra.”
Bởi vì quần áo mùa đông quá dày, Lâm Yến nhìn có vẻ hơi mập ra, nhưng không ai để ý.
Hồ Hoa dùng tay sờ một cái, thật sự có thể sờ đến cái bụng bị phồng lên của Lâm Yến.
Thẩm Thanh Ca cũng khiếp sợ, Bạc Đình vậy mà lại biết được chuyện này, nhưng lại không nói cho cô.
Thiệt tình, làm cho cô lúc trước còn tưởng rằng Lâm Yến là người trọng sinh.
Hoá ra sự thật lại làm cho người ta buồn nôn như vậy.
“Sao anh không nói chuyện này với em?” Cô hỏi.
“Quá bẩn, sợ làm bẩn lỗ tai của em.” Trên mặt của Bạc Đình dường như có một tầng khói mù.
Trên đời này sao lại có người phụ nữ ghê tởm như vậy?
Bạc Đình ngậm điếu thuốc ở trong miệng, tiếp tục châm chọc, “Cô lỡ bước nên mang thai, ông đây tạm thời thương hại cô! Nhưng cô không phá đi, còn chuẩn bị bắt nạt Tạ Dương tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, để cậu ta tự dưng được làm cha, con mẹ nó cô nên đi chết đi! Người như cô, còn muốn cười nhạo vợ của tôi sa Vợ của tôi không chê cười cô đã là điều không tồi!”
“Hu hu hu……” Lâm Yến cảm giác chính mình không còn mặt mũi nào để sống tiếp, ôm mặt gào khóc.
Hàng xóm ở trong ngõ nhỏ nghe được mấy điều này, đều dùng vẻ mặt khinh thường ghét bỏ cô ta.
“Chậc! Lâm Yến cũng thật là lẳng lơ! Làm cho cô ta cút khỏi ngõ nhỏ của chúng ta đi!”
“Thật không biết xấu hổ! Nhờ có Thanh Ca nhắc nhở , nếu không một chàng trai trẻ như Tạ Dương sẽ bị hủy hoại!”
Mặt của ông Lâm cũng đỏ lên, anh ta cũng không biết Lâm Yến lêu lổng cùng người khác và mang thai lúc nào.
Trách không được nhất quyết muốn kết hôn với Tạ Dương còn đang vị thành niên!
Anh ta đỡ Lâm Yến đang khóc lóc thảm thiết, chuẩn bị đưa cô ta đi về nhà.
Mới đi đến cửa lớn, Tạ Dương đã tới rồi, tuy rằng cậu ta còn chưa thành niên, nhưng đã cao 1 mét 8.
Cậu ta chặn bọn họ lại, “Lâm Yến! Cô coi tôi như đồ ngốc sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận