Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 320 -




"Ừm... Anh học rất giỏi." Thẩm Thanh Ca khách sáo nói.
Chu Hiểu Thiên thở dài nói, "Sau này chúng ta sẽ cùng nhau học đại học, cùng nhau nhìn thấy một khoảng trời rộng lớn hơn. Đến lúc đó, khi nhìn lại, cô sẽ cảm thấy xung quanh mình không có ai có tiếng nói chung cả."
"Vậy cô có muốn ở bên tôi không? Chúng ta có thể cùng nhau tiến bộ và tôi cũng sẽ cố gắng để không bị cô bỏ lại phía sau."
Cô ngỡ ngàng, bất lực nói: "Tôi đã kết hôn."
"Tôi không quan tâm! Như cô đã nói, bây giờ chính là thời đại mới! Cô có thể ly hôn mà!" Trong thời gian qua Chu Hiểu Thiên vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này.
Thẩm Thanh Ca bất lực cười: “Vào đại học không phải để anh có thể đạp lên người khác mà tiến lên, sau cùng trở thành người đứng nhất nhưng lại cô đơn không có ai chơi. Nếu như theo những gì anh nói thì nếu người bị bỏ lại là tôi, anh có thể cũng sẽ bỏ tôi đi theo đuổi người khác!”
"Tôi không có ý đó........ Thanh Ca..... tôi thích cô."
Cô mím môi nói, "Nhưng tôi không thích anh! Ngoài ra, việc tôi thích Bạc Đình cũng sẽ không thay đổi chỉ vì tôi có thêm kiến ​​​​thức, vào đại học và có tương lai rộng mở hơn."
Chu Hiểu Thiên thở dài, anh ta có cảm giác, cô gái đứng trước mặt mình, dù cho có bằng tuổi nhau đi nữa, nhưng có vẻ như kiến thức của cô lớn hơn anh ta rất nhiều.
"Chỉ là cô chưa từng trải qua mà thôi! Tôi đợi cô!" Nói xong, Chu Hiểu Thiên liền ôm cặp sách chán nản rời đi.
Thẩm Thanh Ca trợn mắt, tên nhóc chết tiệt này thật sự không hiểu tình yêu là gì mà!
Cô vừa đi được vài bước thì nhìn thấy Bạc Đình đang đứng sau gốc cây, bên cạnh có một chiếc xe đạp.
Anh mỉm cười với cô, một nụ cười bình yên và thỏa mãn trong hạnh phúc.
Thẩm Thanh Ca sửng sốt trong chốc lát, sau đó cô chạy về phía anh, nắm lấy tay anh, nói: “Anh nghe thấy lời em nói vừa rồi không?”
"Anh nghe thấy.” Anh vui vẻ đáp.
"Này... anh đừng hiểu lầm ý của em! Anh ta giỏi vật lý. Em chỉ là nhờ anh ta dạy kèm cho em mà thôi. Ngoài ra, bọn em chưa bao giờ nói chuyện gì ngoài học tập hết."
Bạc Đình mỉm cười nhìn cô, "Em thực sự không hối hận sao?"
"Anh lớn lên trông đẹp trai như này, lại còn giàu có, sao em phải hối hận chứ?" Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời nhìn anh.
Cô đúng là chưa trải sự đời ở đời này, nhưng chính là từng trải qua cả một đời người với muôn vàn khó khăn ở đời trước.
Trong tương lai, Bạc Đình chính là sẽ trở thành một tổng tài bá đạo chính hiệu, mang lên mình khí chất lạnh lùng và cao quý của những người thuộc tầng lớp thượng lưu lúc bấy giờ..... Nói tóm lại, sau này anh sẽ trở thành một người siêu cấp đẹp trai!
Ánh mắt của cô khiến anh cảm thấy xấu hổ.
Tại sao cô gái nhỏ này luôn nhìn anh như vậy chứ?
“Nhưng anh chưa từng học đại học bao giờ.” Anh không phủ nhận những nhược điểm của mình.
Anh đúng thật là rất giỏi kiếm tiền, cũng trông khá đẹp trai.
“Em cũng chưa học đại học bao giờ, sau này em sẽ đưa anh vào trường đại học, anh liền học cùng em.” Cô đề nghị nói.
Bạc Đình nghi ngờ hỏi: “Như vậy có ổn không?”
“Ổn mà, anh có thể lấy tư cách là người dự thính trong các tiết học.”
“Em hình như rất hiểu rõ mọi thứ.”
Cô nhất thời không dám nói gì, như thể đã bị vạch trần một điều gì đó rất quan trọng.
Thẩm Thanh Ca đổi chủ đề, “Anh Đình, ngày mai chúng ta cùng đi gặp A Long đi.”
Qua từng đấy ngày rồi, có lẽ Hỉ Tử cũng đã phá sản rồi nhỉ.
“Ừ.” Anh gật đầu.
Sáng hôm sau.
Hỉ Tử mang khuôn mặt mệt mỏi đi đến quầy khoai tây, lấy từ trong túi ra hai tờ mười đồng tiền, đưa chúng cho bạn của Bạc Đình.
"Khoai tây nhỏ của các người cũng đắt quá đi!" Hỉ Tử trông có vẻ đau khổ.
"U, sao hôm nay anh chỉ mua có hai mươi ký thôi vậy? Trước đây không phải lúc nào cũng mua bốn mươi ký sao?"
Hỉ Tử ho khan một tiếng, "Các người còn không biết xấu hổ hỏi? Khoai tây nhỏ này của các người còn đắt hơn cả thịt heo nữa."
Khi đến ga xe lửa, lúc nhìn thấy Thẩm Thanh Ca, mặt anh ta liền tối sầm lại.
"Mẹ ơi, mấy người không sợ lỗ vốn sao? Tại sao lại còn bán chứ? Nếu là tôi, tôi đã sớm đóng quầy hàng lại, đi kiếm việc khác làm rồi!" Hỉ Tử không khỏi oán giận nói.
Giờ đây trong lòng Hỉ Tử chính là rất hối hận, bán khoai tây nhỏ này, cả ngày thua lỗ đến vài chục đồng tiền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận