Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 934 -




“Thanh Ca…..” Anh ngồi dậy, giộng nói có chút bất đắc dĩ.
Anh thực sự có phúc mà không biết hưởng ý tốt của cô.
Mọi chuyện xảy ra hôm nay thật kì lạ!
Người rõ ràng đang né tránh anh trước đó đột nhiên lại tiếp cận anh còn muốn gả cho anh...
Điều đó thực sự rất kỳ lạ.
Xác suất xảy ra điều này có thể so sánh với việc mặt trời mọc từ phía tây.
Vành mắt của Thẩm Thanh Ca hơi đỏ, “Xin lỗi, em quá nóng ruột rồi.”
Cô cố gắng kìm nước mắt, quay lưng về phía anh, không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ kỳ lạ và ngang ngược của mình.
Rõ ràng cách đây một ngày, cô đã có sự nghiệp thành công và một gia đình hạnh phúc, có chồng con.
Kết quả là hôm nay mọi thứ lại bắt đầu lại và không ai có thể chấp nhận được.
Nhìn thấy cô buồn bã, Bạc Đình cảm thấy như có thứ gì đó đâm vào tim anh, anh gần như nghẹt thở vì đau đớn.
Anh cau mày vỗ vỗ vai cô: “Là do anh không biết tốt xấu.”
“Em điều chỉnh một lát, anh và em từ từ.” Cô biết bản thân biểu hiện quá nhiệt tình, khiến anh không thoải mái.
Giống như là để học sinh lớp 1 làm đề của sinh viên đại học, không công bằng đối với Bạc Đình ở thời không này.
Giọng của Bạc Đình trầm thấp mà tràn đầy từ tính, hay giống như một nhạc cụ cổ điển, “Không cần, em như vậy rất tốt.”
“Nhưng mà chúng ta mới vừa bắt đầu yêu đương….” Cô khịt khịt mũi.
Anh dịu dàng nói: “Em muốn yêu đương như thế nào, anh cũng sẽ yêu đương như thế.”
“Nhưng mà….”
Bạc Đình ngắt lời cô, “Yêu đương là không có tài liệu gốc, không có ai quy định bước đầu tiên và bước thứ hai.”
“Ừm.” Cô được dỗ dành, tâm tình bình tĩnh gật đầu.
Anh lần nữa nằm xuống cạnh cô, lần này anh chủ động nắm tay cô.
Thẩm Thanh Ca và anh đan tay vào nhau.
Cô vui mừng đến mức nửa đùa nửa thật: “Vậy chúng ta làm gì đó nhé?”
Thực ra, cô cảm thấy Bạc Đình khá khổ sở.
Anh đã ba mươi tám tuổi, thậm chí chưa từng yêu đương.
Anh đương nhiên hiểu ý của cô, kiên quyết từ chối: "Điều này không được! Em còn trẻ nên phải suy nghĩ kỹ hơn."
Khóe miệng cô nhếch lên, nở nụ cười ngọt ngào và rạng rỡ.
Đây chính là lý do tại sao cô thích Bạc Đình, có gánh vác, có trách nhiệm và luôn tìm đường lui cho cô.
Ngày hôm sau là cuối tuần, Bạc Đình dậy sớm đi thay quần áo.
Thẩm Thanh Ca ngẩng đầu lên, lén nhìn anh.
Cơ ngực và bụng của Bạc Đình lộ rõ, đường nét gợn sóng và mịn màng, anh hoàn hảo như một tác phẩm điêu khắc Hy Lạp, làn da màu lúa mạch chứa đầy hormone, đầy cám dỗ.
Tuy nhiên, vẻ đẹp đầy quyến rũ nhanh chóng bị chiếc áo che khuất.
Cô trêu chọc: "Cuối tuần anh còn bắt nhân viên của mình phải tăng ca, em sẽ đến Cục Lao Động tố cáo anh."
Có lẽ vì đã lâu không cười nên nụ cười trên mặt anh cứng ngắc, "Gấp đôi lương nên bọn họ rất sẵn lòng."
"Đúng rồi! Em muốn đến cửa hàng mua quần áo, cho em tiền!" Cô đưa tay ra xin anh.
Bạc Đình nhanh chóng lấy từ trong ví ra một tấm séc trắng đưa cho cô.
“Không cần nhiều như vậy.” Cô đứng dậy, giật lấy chiếc ví từ tay anh, lấy đi một xấp tiền.
Trong lòng anh phấn khích không thể giải thích được...
Thanh Ca tình nguyện tiêu tiền của anh.
“Sau giờ làm, anh nhớ mua về một số loại đồ ăn như cà chua, trứng, cần tây, thịt gà các loại.” Cô vừa dặn dò vừa đếm tiền.
Anh chậm rãi gật đầu.
Khi đến công ty, Bạc Đình gọi Hoàng Tam và A Long vào văn phòng.
"Thanh Ca đã chuyển đến nhà tôi ở, cậu dọn sạch rác rười xung quanh cô ấy sạch sẽ một chút." Vẻ mặt Bạc Đình nham hiểm.
"Hả?" Hoàng Tam không thể tin được. "Cô ấy không phải đang tránh mặt anh sao?"
Bạc Đình đột nhiên cười khẩy, giọng điệu có chút khoe khoang, "Chúng tôi đang yêu nhau."
A Long tặc lưỡi, "Đúng vậy! Thật kỳ lạ, hôm qua Thẩm Thanh Ca đột nhiên đồng ý với đại ca rồi! Giống như biến thành một người khác vậy!"
"Có gì kỳ lạ? Tôi vừa có tiền vừa đẹp trai." Bạc Đình lặp lại lời nói hôm qua của Thẩm Thanh Ca với vẻ mặt u ám.
Đôi mắt của Hoàng Tam và A Long giật giật, tại sao họ lại cảm thấy đại ca của mình đã thay đổi...
"Đại ca, Thẩm Thanh Ca có phải đang thiếu tiền không... à, không, nên nói là, cô ấy có nhờ anh điều gì không?" A Long quan tâm hỏi.
Vẻ mặt Bạc Đình rất bình tĩnh, nhưng anh vẫn nói với giọng điệu khoe khoang: "Sáng nay cô ấy xin tiền tôi mua quần áo. Đúng rồi, công ty còn vị trí nào trống không? Cô ấy đang định đổi công việc."
A Long bất lực nhún vai, không phải rõ ràng hướng về tiền của đại ca sao?
Yêu đương chưa đến một ngày liền xin tiền để mua quần áo, còn định chuyển công việc!
Đại ca đáng thương quá, không dễ dàng gì mới yêu đương, còn gặp phải loại con gái đào mỏ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận