Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 895 -




Chắc chắn là mẹ của Cổ Tiểu Liên!
“Báo cảnh sát nhanh lên, tôi đã biết là ai ôm đứa bé đi! Chắc chắn là mẹ của Cổ Tiểu Liên!” Thẩm Thanh Ca đỏ mắt kích động nói.
Rất nhanh, Bạc Đình và Cố Quyết cùng tới.
“……” Thấy bọn họ, Thẩm Thanh Ca cảm giác càng áy náy hơn.
Bạc Đình vội vàng ôm lấy Thẩm Thanh Ca, “Anh đã biết rồi, đã sai người đi tìm, nhất định sẽ tìm được con của chúng ta.”
“Anh Đình, em cảm giác rất có lỗi với con gái của chúng ta! Em hận Đồng Kim Hoa nhất, bà ta đã chết nhưng em cũng không có khổ sở, nhưng em cũng đánh mất con gái giống như Đồng Kim Hoa rồi!” Cô nhịn không được khóc thút thít.
“Em không giống bà ta, em yêu con gái của chúng ta! Không phải là đánh mất con, là mẹ của Cổ Tiểu Liên.” Bạc Đình an ủi nói.
Thẩm Thanh Ca cúi đầu, “Nếu thật sự không tìm được con gái, em thật sự sẽ chịu không nổi……”
Anh đặt môi lên trên trán của cô, “Tin tưởng anh, sẽ tìm được! Em đã làm rất tốt rồi.”
Cô tiều tụy dựa vào trong ngực anh, Bạc Đình cẩn thận ôm và nhẹ nhàng dỗ dành Bạc An đang khóc không ngừng.
Một giờ sau, A Long ôm đứa bé tới, “Đại ca, chị dâu, tìm được rồi!”
Thẩm Thanh Ca kích động muốn đi xuống giường, nhưng động tác của cô quá nhanh hơi động đến miệng vết thương.
A Long vội vàng đưa đứa bé tới trong ngực cô, “Chị dâu, bọn em tìm được mẹ của Cổ Tiểu Liên ở nhà ga, bà ta thiếu chút nữa liền thương lượng xong với bọn buôn người! Đứa bé rất ngoan, dỗ một tí liền ngủ rồi.”
“Thật sự xin lỗi……” Thẩm Thanh Ca ôm Bạc Vân và hôn.
Đúng lúc này, cảnh sát áp giải mẹ Cổ mang còng tay đi tới đây, “Ông Bạc, bà Bạc, bà ta chính là người đã mang con gái của hai người đi! Đã bị chúng tôi bắt về để quy án.”
Thẩm Thanh Ca vô cùng tức giận, đang lo không chỗ trút ra, bà ta liền tới rồi.
“Bà thật là ác độc! Bà không sợ bị trời phạt sao?” Cô đưa con cho Cố Quyết, chậm rãi đi xuống giường.
Bạc Đình đưa con cho A Long, vội vàng đỡ cô.
Mẹ Cổ cười lạnh, “Mấy người hiểu lầm rồi, tôi chỉ muốn giúp cô ấy chăm sóc đứa bé thôi, tôi cũng không phải là bọn buôn người! Người nhà quê như chúng tôi đều là người thật thà, làm chuyện tốt cũng bị mấy người vu oan.”
Lời nói dối vụng về này, bà ta cư nhiên có thể nói ra được.
Cảnh sát gầm nhẹ: “Câm miệng! Bà còn dám nói dối sao! Chúng tôi đều thấy, thiếu chút nữa là bà đã thương lượng xong với bọn buôn người, không nhận tội mà vẫn còn cứng đầu đúng không?”
“Nhưng tôi không quen biết bọn buôn người nào cả, tôi chỉ đưa đứa bé đi dạo một chút thôi.” Mẹ Cổ vẫn rất bình tĩnh.
Thẩm Thanh Ca nâng bàn tay lên đánh mẹ Cổ một lúc năm sáu cái.
Cô đánh đến mức máu mũi của mẹ Cổ đều chảy ra tới, mẹ Cổ đau đến mức nhe răng trợn mắt.
“Thẩm Thanh Ca, dù sao tôi cũng là trưởng bối, sao cô dám đánh tôi? Con nhóc như cô, thật là không có một chút quy củ nào!”
Thẩm Thanh Ca oán hận mà nói: “Bà chính là cầm thú, bà liền chờ bị ngồi tù đi!”
Nói xong, cô lại tát mẹ Cổ một cái nữa, cô cố ý dùng móng tay dài cào mặt của bà ta, trên mặt của mẹ Cổ lập tức xuất hiện năm vết máu.
Thấy cô cào ra máu, Bạc Đình lập tức ôm cô, túm cô ra sau vài bước, “Được rồi, sẽ có pháp luật trừng trị bà ta.”
Cảnh sát vốn đang muốn quát Thẩm Thanh Ca, nhưng thấy Bạc Đình đã khuyên nhủ như vậy, bọn họ cũng đồng tình nên không lên tiếng.
“Được rồi, đứa bé bình an liền tốt rồi! Chúng tôi đã truy nã bọn họ để mang về quy án! Ít nhất cũng phải phán mười mấy năm!” Cảnh sát trấn an nói.
“Anh Đình, chúng ta cần mời luật sư, làm bà ta ở trong tù cả đời!” Thẩm Thanh Ca khóc nức nở nói.
Đúng lúc này, Cổ Tiểu Liên cùng cha cô ấy chạy đến.
Cổ Tiểu Liên cùng cha của cô ấy thấy cảnh tượng như vậy, vừa đau khổ vừa xấu hổ.
“Ông Cổ! Tiểu Liên! Hai người mau khuyên nhủ Thẩm Thanh Ca, cô ta vậy mà vì chuyện bé như hạt vừng này liền phải đưa tôi vào trong nhà tù cả đời! Cô ta có ý muốn trả thù nhà của chúng ta! Tôi lại không cố ý!” Mẹ Cổ đột nhiên thay đổi sắc mặt, giả vờ đáng thương, bắt đầu kêu rên.
“……” Cổ Tiểu Liên chảy nước mắt.
Cha Cổ xấu hổ không chịu nổi, ngượng ngùng nhìn sang một bên.
“Nếu cô muốn xin tha cho mẹ cô thì cút đi! Tôi sẽ đánh luôn cả cô!” Thẩm Thanh Ca lạnh lùng nói.
Trong mắt của Cổ Tiểu Liên tràn đầy nước mắt, “Không có, tôi không xin tha cho bà ấy! Làm sai thì nên bị phạt…… Chỉ là tôi là con gái của bà ấy nên trong lòng cảm giác hơi khó chịu!”
Cha Cổ đi lên trước, ông ấy cúi đầu trước mặt Thẩm Thanh Ca, “Cô gái, là nhà họ Cổ chúng tôi có lỗi với cô!”
Sau đó, ông ấy quay người lại, đấm một cái lên mặt của mẹ Cổ, “Đồ khốn kiếp nhà bà, còn dám trộm con của người ta! Ông đây phải đánh chết đồ khốn như bà! Tiểu Liên đọc sách mười mấy năm mới lên làm giáo viên được, nếu như bị bà huỷ hoại, ông đây đánh chết bà!”
Ông ấy càng đánh càng hung dữ, cảnh sát cũng chưa kịp ngăn lại.
Mẹ Cổ bị ông ấy đánh đến mức trong miệng đều là máu, răng cửa đều bị đánh bay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận