Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 255 -




Trở về thôn, mọi nhà đều đang nhận thịt heo.
Thấy Thẩm Thanh Ca, mọi người đều nhiệt tình chào hỏi: "Thanh Ca, cảm ơn cô! Nếu không phải nhờ cô xin heo giống, có lẽ năm nay chúng tôi cũng không được chia được đến hai mươi ký thịt heo."
"Đúng vậy, mọi năm ăn tết đều chỉ được chia nhiều nhất là mười ký thịt! Năm nay nhờ phúc của Thanh Ca, nhà nào cũng được nhận hai mươi ký thịt heo."
Từ người già đến trẻ nhỏ, ai ai cũng khen Thẩm Thanh Ca là phúc tinh của bọn họ.
Thẩm Thanh Ca nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng.
Khi Đỗ Kỳ Kỳ nhìn thấy như vậy, cô ta tức điên lên.
Không phải chỉ là một cô gái sống ở nông thôn sao?
Có gì đặc biệt hơn người khác chứ?
Ở phía tây của thôn, dì Quan đang giặt quần áo bên bờ sông.
"Thanh Ca, trong thôn còn dư hai ký thịt mỡ, dì treo trên cửa nhà hai cháu rồi đó." Dì Quan vừa giặt quần áo vừa nói.
Thẩm Thanh Ca cười nói: "Cháu cảm ơn dì Quan!"
Một người đứng bên cạnh, tay đang ôm đưa trẻ nói: "Có gì đâu, người nên cảm ơn là chúng tôi mới đúng."
Về đến nhà, trên cửa chỉ treo một cái đùi heo và một tiếng thịt ba chỉ, còn hai ký thịt mỡ thì không thấy đâu.
Khi Thẩm Thanh Ca đang còn thắc mắc, Hoàng Anh đi qua liền nói với cô: "Chị Thanh Ca, chị đem thịt mỡ đưa cho Xuân Hoa à?"
"Không có."
"Xuân Hoa nói chị đưa thịt mỡ cho cô ta! Em nghe thấy vậy cũng không ngăn lại nữa."
Thẩm Thanh Ca hoàn toàn không nói lên lời, lúc trước cái này Xuân Hoa câu dẫn Bạc Đình còn chưa nói, bây giờ còn lấy trộm thịt heo của bọn họ.
Cô ta có phải bị bệnh không?
Tuy rằng cô không cần thịt mỡ, nhưng cũng không đến mức để cho Xuân Hoa tự ý lấy đi.
"Bạc Đình, anh cầm thịt vào nhà trước đi." Thẩm Thanh Ca quay sang nói với Bạc Đình.
Bạc Đình gật đầu, quay người đi vào nhà.
Sau đó, Thẩm Thanh Ca cùng Hoàng Anh đi tìm Xuân Hoa để hỏi rõ mọi chuyện.
Rất nhiều người thích hóng chuyện cũng đi theo hai người để xem náo nhiệt, cả một đoàn người dẫn nhau tới trước cửa nhà Xuân Hoa.
Thẩm Thanh Ca gõ cửa, Xuân Hoa vừa hé mở cửa ra, khuôn mặt vốn đang tự đắc liền hoảng sợ.
"Thẩm Thanh Ca...... Cô mang nhiều người như vậy đến nhà tôi làm gì?"
"Trả lại thịt cho tôi." Thẩm Thanh Ca nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề chính.
"Tôi không biết cô đang nói gì cả...."
Xuân Hoa vừa dứt lời, Hoàng Anh liền chạy thẳng vào nhà.
Hoàng Anh từ phòng bếp đi ra, trên tay cầm theo một miếng thịt mỡ. "Vậy đây là cái gì?"
Mọi người xung quanh thấy vậy thì tỏ ra chán ghét, "Chậc, Xuân Hoa vậy mà lại đi trộm đồ nhà người ta."
"Sau này chúng ta có đồ gì tốt cũng phải giấu đi, nhỡ để Xuân Hoa biết chắc chắn cũng sẽ biến mất như thịt của Thanh Ca quá."
Xuân Hoa mặt đỏ bừng lên, "Là tôi lấy đấy thì sao? Dựa vào cái gì mà nhà Thẩm Thanh Ca được phân nhiều hơn chứ? Nhà Thẩm Thanh Ca vốn đã có tiền, căn bản không thiếu hai ký thịt mỡ này!"
"Hơn nữa, năm nay nhà tôi được phát đầu heo, không ngon một chút nào, tôi lấy hai ký thịt mỡ thì có làm sao?"
Thẩm Thanh Ca lạnh lùng nói: "Tôi không cần biết nhà cô được phát đầu heo hay mông heo, cô đã ăn trộm rồi còn nói như mình có lý? Nếu hôm nay cô không xin lỗi tôi trước mặt tất cả mọi người ở đây, tôi liền bắt cô đến văn phòng uỷ ban thôn để giải quyết."
Xuân Hoa nghe vậy thì hoảng sợ, tay cầm chặt nắm cửa chuẩn bị đóng cửa, "Tôi trả lại thịt cho cô. Có cái gì đặc biệt hơn người đâu chứ!"
"Cô có xin lỗi không?" Thẩm Thanh Ca nhanh chóng giữ cửa lại.
"Tôi không xin lỗi!"
Thẩm Thanh Ca quay sang, đưa mắt ra hiệu với Hoàng Anh, "Em mau đi gọi Quan bí thư chi bộ đến đây."
"Các người nghĩ tôi là đứa trẻ ba tuổi sao? Quan bí thư chi bộ căn bản sẽ không quản những chuyện nhỏ nhặt này."
Đúng lúc này, Quan bí thư chi bộ hai tay chắp sau lưng đi tới.
"Xuân Hoa, tại sao tôi lại không quản mấy chuyện nhỏ nhặt này chứ?" Mặt của Quan bí thư chi bộ rất nghiêm túc, "Làm người không thể không có lương tâm! Thanh Ca giúp thôn của chúng ta xin về heo giống, thịt heo năm nay mới được nhiều hơn, cho nên cho nhà Thanh Ca nhiều thêm hai ký thịt mỡ thì có làm sao chứ? Vậy mà cô cũng lấy trộm được?"
Những người xung quanh muốn nịnh nọt Quan bí thư chi bộ cũng bắt đầu hùa theo, "Đúng vậy! Thượng bất chính, hạ tắc loạn*! Mẹ của cô đâu rồi? Gọi bà ta ra đây!"
**[Thượng bất chính, hạ tắc loạn: Người trên mà không tử tế thì người dưới tất sẽ làm loạn, cướp bóc, càn quấy.]
Bà Tào nghe vậy, tay cầm cây gậy đi ra đánh mạnh vào người Xuân Hoa.
"A.... Cứu với." Xuân Hoa bị đánh đau đến mức kêu cha gọi mẹ.
"Tao đánh chết mày! Mới đầu năm đã đi trộm đồ!" Bà Tào quát lớn.
"Aaa...aaa.... Tôi xin lỗi! Đừng đánh nữa!"
Thẩm Thanh Ca nghe thấy lời xin lỗi, liền quay người rời đi, "Các người ở nhà chậm rãi đánh đi!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận