Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 525 -




Những người khác đều biết rằng Lâm Oánh đang nói đến Thẩm Thanh Ca.
“Có thể là do sau khi kết hôn, đàn ông muốn can thiệp vào hết tất cả mọi chuyện đi.”
“Đúng là chưa bao giờ nhìn thấy Thẩm Thanh Ca mặc váy, cô ấy chỉ hay mặc áo sơ mi các thứ thôi.”
Đúng lúc này, Thẩm Thanh Ca bước vào phòng học.
Nhìn thấy cô mặc váy, hai mắt Triệu Tiểu Tĩnh sáng ngời: “Thanh Ca, váy của cậu thật thời trang.”
Các nữ sinh vừa quay đầu nhìn, trong mắt tràn đầy sự ngạc nhiên, tất cả đều tập trung xung quanh Thẩm Thanh Ca.
“Kiểu dáng này tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy qua.”
“Wow, loại vải này trơn quá.”
Ngay lập tức Lâm Oánh bị bỏ rơi, cô ta cảm thấy rất tức giận.
Nhưng xem xét cẩn thận, váy của cô ta thật sự không đẹp bằng váy của Thẩm Thanh Ca.
“Lâm Oánh, kiểu dáng váy của cô năm ngoái tôi đã mặc rồi! Bây giờ váy của Thanh Ca là thời thượng nhất luôn!”Triệu Tiểu Tĩnh cố ý gây sự với Lâm Oánh.
Lâm Oánh xấu hổ đến mức chỉ còn cách chăm chú đọc sách giáo khoa và giả vờ bình tĩnh.
Sau khi mọi người rời đi, Thẩm Thanh Ca bối rối nhìn Triệu Tiểu Tĩnh: ”Có chuyện gì thế?”
“Còn không phải do Lâm Oánh nói cậu chưa bao giờ mặc váy? Mình cho rằng chất lượng của một bộ váy chẳng bao giờ liên quan đến trình độ học vấn của một người cả.” Triệu Tiểu Tĩnh vuốt ve nếp vải trên chân, đột nhiên nhìn về phía váy của Thẩm Thanh Ca.
“Sao váy của cậu lại nhăn nheo như thế này? Các người sẽ không … Chậc chậc... Thanh Ca, các người rất không trong sáng đấy nhá.”
Mặt Thẩm Thanh Ca đỏ bừng lên: “Chờ về nhà mình sẽ bắt anh ấy ủi phẳng nó.”
Buổi chiều, Thẩm Thanh Ca và giáo sư Lý cùng nhau đi đến chỗ ở của nhà sưu tầm đồ cổ kia.
Lúc đầu cô còn nghĩ nhà sưu tầm kia sẽ ở trong một căn biệt thự lớn hoặc là một căn tứ hợp viện ở những vị trí đặc biệt tốt nhất.
Càng kì lạ hơn là giáo sư Lý dẫn cô tới một căn nhà ngang.
“Chính là nơi này! Mấy năm nay, tôi liên tục bán rất nhiều đồ cổ cho anh ta, anh ta cực kì yêu thích đồ cổ và còn có thể khôi phục chúng. Như vậy so với để chúng bám bụi ở nhà thì vẫn tốt hơn nhiều.” Giáo sư Lý giới thiệu.
“Bán có được giá cao không?”
“Cũng bán được hơn trăm, tôi cũng không có cần nhiều tiền như thế…”
Thẩm Thanh Ca có chút tiếc nuối, nếu trừ đi chi phí, thì chẳng phải hầu như không kiếm được tiền sao?
Còn không bằng quyên góp.
Tuy nhiên, ở thời đại này, làm thế nào để liên hệ được với người thu mua đồ cổ là một vấn đề nan giải, mà những món đồ ở niên đại gần đây và không tinh xảo sẽ không nhận được nhiều sự quan tâm.
Sau khi vào phòng, Thẩm Thanh Ca đặt cái bình hoa cô đã lấy từ trong không gian ra để lên trên bàn.
Một người đàn ông từ phòng ngủ đi ra, “Cái bình sứ thanh hoa này rất đẹp! Đáng tiếc là ở trên miệng bình có một lỗ hổng.”
“Có khe hở cũng không sao, quan trọng là tay nghề tốt! Hoa văn này thật sự xinh đẹp!” Giáo sư Lý yêu thích cái bình này đến độ không nỡ buông tay.
Người đàn ông đeo găng tay vào, cầm chiếc bình lên, dùng kính lúp xem xét cẩn thận, rồi nói thẳng: “Năm trăm đồng tiền!”
Thẩm Thanh Ca lắc đầu, người này có vẻ cũng không yêu thích đồ cổ đến mức như giáo sư Lý đã nói.
Nếu không thì sao có thể ra giá một chiếc bình sứ thanh hoa chỉ có năm trăm đồng tiền?
“Một ngàn!” Thẩm Thanh Ca nói.
Người đàn ông trầm tư hồi lâu, đành phải đứng lên: “Tôi cần phải bàn bạc lại với ông chủ một chút.”
Ông chủ?
Thuật ngữ này rất hiếm thấy vào những năm 70.
Một lúc sau, một người đàn ông chắp tay sau lưng, bước ra khỏi phòng một cách oai vệ.
Thẩm Thanh Ca nhướng mày, thế giới này cũng thật nhỏ!
Lại ở chỗ này gặp phải Cố Quyền!
Vừa nhìn thấy Thẩm Thanh Ca, sắc mặt Cố Quyền tái nhợt vì sợ hãi: “Thanh Ca?”
Giáo sư Lý có chút bất ngờ: “Hai người quen nhau à?”
“Ông đã bị đuổi khỏi nhà xưởng rồi mà vẫn còn tâm tư ở đây mua đồ cổ à?”
Cố Quyền thở dài, cúi mặt cầu xin: “Thanh Ca, đều là mẹ con đã xúc phạm đến con, xin con hãy cứu cha đi! Bây giờ, cái bình hoa này là cách duy nhất để cha có thể sống sót.”
“Đừng có nói nữa!” Thẩm Thanh Ca đưa mắt nhìn giáo sư Lý rồi rời đi.
“Ông chủ! Có cần phải đuổi theo không? Cái đấy chính là cuộc mua bán lời đến mấy vạn đồng tiền.” Ánh mắt của người đàn ông cảnh giác nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận