Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 381 -




Bạc Đình cười yên tâm.
Vợ của anh ưu tú như vậy, không cần làm những việc lén lút như thế!
Khi anh đang chuẩn bị xuống lầu, thì giọng nói của Cổ Tiểu Liên vang lên: “Sao cô lại tới đây?”
Tiếng nói kinh ngạc của cô gái vang lên trong hành lang, còn kèm theo tiếng vang.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy, đứng bên cạnh Cổ Tiểu Liên là Đỗ Kỳ Kỳ.
“Ha ha, vì sao tôi không thể tới? Tôi là người thành phố Thượng Hải, thành phố Thượng Hải cho tôi cơ hội để thi không được sao?” Đỗ Kỳ Kỳ trả lời một cách kiêu ngạo.
“Đây là cái đạo lý gì vậy? Loại người như vậy cũng có cơ hội thi sao?”
“Cô ta suýt chút nữa đã khiến Thanh Ca không được thi.”
Vẻ mặt của Thẩm Thanh Ca khá bình tĩnh, đây là điều mà cô đã đoán trước được.
Ở kiếp trước, Đỗ Kỳ Kỳ đã tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, hình như cô ta được nhận vào trường đại học hạng ba ở thành phố Thượng Hải.
Đỗ Kỳ Kỳ thấy Thẩm Thanh Ca, liền đi đến chỗ cô: “Thanh Ca, thật tốt, chúng ta được thi cùng một chỗ.”
“Ừ.” Thẩm Thanh Ca lôi kéo tay của Bạc Đình rời đi.
Đỗ Kỳ Kỳ tiếp tục đuổi theo nói: “Thanh Ca, cô sẽ không bởi vì tôi có tư cách thi đại học, cảm thấy không công bằng nên tức giận đi? Tôi cũng không còn cách nào khác, ai bảo nhà tôi lại ở thành phố Thượng Hải đâu?”
“Đỗ Kỳ Kỳ, cô suy nghĩ nhiều rồi. Tôi là một người đã có ước nguyện muốn thi đại học, vì sao tôi phải tức giận? Tôi có cơm ăn, sao phải ghen ghét với chó hoang ăn xương ven đường?” Thẩm Thanh Ca hỏi lại.
“Cô……” Đỗ Kỳ Kỳ có chút tức giận: “Thanh Ca, cô định ghi danh vào trường đại học nào?”
Thẩm Thanh Ca không ngại nói cho cô ta biết: “Đại học Kinh Hải.”
Trong lòng Đỗ Kỳ Kỳ cảm thấy khinh thường, thật là buồn cười!
Cái đồ nhà quê này, lại còn có mặt mũi đòi thi vào đại học Kinh Hải.
Rời khỏi trường học, Bạc Đình liền lôi kéo cô đi Cung Tiêu Xã.
“Anh dẫn em tới Cung Tiêu Xã làm gì? Trong nhà cũng không thiếu cái gì.” Thẩm Thanh Ca bất đắc dĩ nói.
“Mua một số hàng tết, thuận tiện mua cho em một ít đồ ăn vặt, kẹo.”
“Mua những cái đó làm gì? Em cũng không phải trẻ con.” Cô bĩu môi nói.
“Từ nhỏ mẹ anh có nói, khi căng thẳng phải ăn đồ ngọt.” Bạc Đình kéo cô đến khu vực bán kẹo, để cô tự lựa chọn.
Thẩm Thanh Ca không khỏi cảm thán ở trong lòng, Bạc Đình không hổ là thiếu gia xuất thân từ gia đình giàu có.
Anh thấy căng thẳng liền có thể ăn đồ ngọt, còn những đứa trẻ khác “căng thẳng” thì không bị một cái tát cũng đã may lắm rồi.
Cô chọn kẹo vị cam, sau đó lại chọn bánh nướng vị sơn trà, bánh lười bò nữa là đủ rồi.
Người bán hàng cười tủm tỉm đóng gói cho bọn họ: “Ai nha, chàng trai này đau lòng cho cô vợ nhỏ à, tôi biết hai người!”
Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Thanh Ca đỏ bừng, tuy rằng da mặt cô dày, nhưng bị người ta khen như vậy vẫn cảm thấy thẹn thùng.
Một người bán hàng khác hỏi: “Cậu ta đau lòng cho vợ mình lắm sao?”
“À, chàng trai này mỗi tháng đều đến đây mua bánh quy hành lá hiệu Kim Kê. Lúc đầu tôi tưởng cậu ta mua cho con trai hoặc em trai, nhưng sau khi hỏi thì mới biết anh ta mua cho vợ mình.”
“Tình cảm của bọn họ thật sự rất tốt.”
Thẩm Thanh Ca đứng tránh ở phía sau Bạc Đình, cảm giác thật sự xấu hổ.
Cô ấy nói như thể cô ăn nhiều lắm vậy…
Hiện tại, phụ nữ xách đồ nhẹ, còn đàn ông phải gánh đồ nặng.
Người bán hàng gói kẹo và đồ ăn nhẹ lại, cô ấy trực tiếp đưa cho Bạc Đình.
Bạc Đình không giải thích một lời nào, điều này khiến các vị khách nữ khác đỏ mắt ghen tị, quay sang nhìn chồng mình càng ghét bỏ hơn vài phần.
Khi bọn họ ra cửa, đúng lúc gặp phải Vương Tiểu Bảo.
Vương Tiểu Bảo thấy Thẩm Thanh Ca như thấy được tiên nữ, hai mắt sáng ngời, duỗi bàn tay trắng nõn mập mạp ra nói: “Thanh Ca, cho tôi kẹo sữa.”
Bình thường Thẩm Thanh Ca có thể từ trong không gian lấy ra cho anh ta, nhưng bây giờ xung quanh đang có người, thật sự rất bất tiện.
“Tiểu Bảo, như vậy là không lễ phép, không phải cha đã mua kẹo trái cây cho con rồi sao?” Cha của Vương Tiểu Bảo nhướng mày, chắp tay sau lưng nói.
Vương Tiểu Bảo phiền muộn xoa xoa gáy: “Nhưng đồ ăn của Thanh Ca ngon hơn.”
“Lần sau tôi sẽ cho anh.” Thẩm Thanh Ca nói.
“Thật không? Vậy cô đừng quên nhé!” Trong giây lát Vương Tiểu Bảo lại trở nên vui vẻ.
Bạc Đình đang chuẩn bị cùng Thẩm Thanh Ca rời đi, thì cha của Vương Tiểu Bảo đã đứng chặn lại xe đạp của anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận