Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 660 -




Buổi tối, trước khi ngủ Thẩm Thanh Ca còn kiểm tra lại số tiền bên trong sổ tiết kiệm.
Trước sau cộng lại, lại thêm tiền lời có hơn năm mươi ngàn.
Nhưng mà, khoảng thời gian trước Bạc Đình chỉ lấy lại được tiền vốn bốn mươi ngàn khi mua cổ phiếu.
“Số tiền mà anh kiếm được từ cổ phiếu đâu rồi?” Cô ngẩng đầu hỏi.
Bạc Đình đang dựa ở bên ngoài phòng ngủ để hút thuốc, “Anh để ở Cảng Thành, nhờ một người bạn giúp đỡ thao tác.”
Cô sợ Bạc Đình muốn nói chuyện về cổ phiếu với cô, nên không dám hỏi nhiều, nhanh chóng kiểm tra số tiền gần đây.
Đêm đó coi sổ sách quá muộn, ngày hôm sau lúc Thẩm Thanh Ca rời giường, dưới mắt xuất hiện một đôi quầng thâm mắt.
Cô vốn rất trắng, cho nên quầng thâm mắt nhìn siêu rõ.
“Gấu trúc nhỏ.” Bạc Đình buồn cười xoa khuôn mặt của cô.
Bị người khác cười nhạo, cô đang muốn nổi giận, cũng không biết vì sao lại cảm giác như Bạc Đình đang khen cô.
“Anh mới là gấu trúc.”
“Một đôi quốc bảo, cũng không tồi.” Bạc Đình cười ra tiếng.
Cô cũng véo mặt anh, “Anh Đình, da mặt của anh cũng thật dày.”
Ngày hôm đó sau khi tan học đi về nhà, Thẩm Thanh Ca đi thẳng đến phòng ngủ, cô nhìn quầng thâm mắt ở trong gương.
Ở trường học cô đã bị Triệu Tiểu Tĩnh chê cười.
“Anh Đình, có phải như vậy rất xấu hay không?” Thẩm Thanh Ca chỉ vào quầng thâm mắt của mình.
Bạc Đình nhịn cười, cô gái nhỏ sợ xấu còn rất đáng yêu.
“Không xấu, em ngủ sớm là được.” Bạc Đình dỗ dành cô nói.
“Chắc chắn do anh lăn lộn em vào buổi tối, cho nên em mới có quầng thâm mắt! Em mới đầu hai mươi đâu.”
Bạc Đình cười nhạt, “Anh đã đầu 30, sao anh không có.”
Cô tiện tay cầm lấy một quả táo ném về phía anh, “Không biết xấu hổ!”
Bạc Đình nhận lấy quả táo, cười nói: “Em muốn giết chồng sao?”
Cô nhìn quầng thâm mắt ở trên gương liền khó chịu, lập tức quyết định đi vào không gian lấy một ít mỹ phẩm dưỡng da đắt tiền ra để dùng.
Tranh thủ lúc Bạc Đình đi tắm rửa, cô đi vào không gian, ở khu trang điểm trong tầng một vơ vét chút mặt nạ, kem dưỡng mắt đi ra.
Buổi tối hai người liền tắt đèn đi ngủ sớm, một mùi hương lạ cứ vây quanh hơi thở của Bạc Đình.
Anh ghé sát vào mặt cô nhẹ nhàng ngửi, “Thơm quá, em bôi cái gì vậy?”
“Kem dưỡng mắt.” Cô nói.
Anh hôn một cái ở trên mặt cô, cô cảm giác có một cảm giác tê dại được đưa vào trong cơ thể, giống như là bị giật điện.
Cô đẩy bộ ngực đầy cơ bắp của anh, “Anh đừng hôn trôi kem dưỡng mắt của em.”
“Đợi lát nữa ngủ tiếp.” Bạc Đình ghé vào cổ cô nói một câu.
Thẩm Thanh Ca hận không thể cho anh một cái tát, “Em muốn đi ngủ.”
“Anh rất nhanh.” Bạc Đình mặt không đỏ tim không đập.
Cô trợn trắng mắt, “Đàn ông không thể nói chính mình nhanh.”
“Anh thật sự rất nhanh.” Bạc Đình tiếp tục nói.
Cô cảm thấy giờ này phút này anh cực kỳ giống như chó săn đang cầu được yêu thương, vì đạt được mục đích cái gì cũng dám nói.
Thẩm Thanh Ca đang do dự, Bạc Đình dùng nụ hôn giam giữ cô.
Cô nhắm mắt lại, vuốt làn da cực nóng của anh, chóp mũi đều mùi hương xà phòng mát mẻ trên người anh.
Qua hai tháng, quầng thâm mắt của Thẩm Thanh Ca mới hết.
Gần đây có càng nhiều người mua bát, rất nhiều nhà xưởng đều hủy bỏ ăn cơm tập thể.
Mỗi nhà mỗi hộ gia đình đều yêu cầu đặt bát đĩa linh tinh.
Mỗi ngày cô đều thương lượng giá, đưa bát đĩa bận tối mày tối mặt, về nhà nằm xuống liền ngủ.
Lúc này thi thử giữa kỳ ở trường học cũng kết thúc, học xong tiết học Triệu Tiểu Tĩnh nhìn làn da trắng và hồng hào cùng đôi mắt trong trẻo của Thẩm Thanh Ca, hâm mộ nói: “Ngày thường cậu ở nhà bôi cái gì vậy? Sao da trở nên tốt như vậy?”
“Kem dưỡng mắt cùng mặt nạ, đến lúc đó mình đưa cậu một ít.” Thẩm Thanh Ca nhỏ giọng nói.
Triệu Tiểu Tĩnh lấy ra chiếc gương tròn nhỏ hay mang theo bên mình, soi khuôn mặt của mình. “Được.”
Mạnh Điệu đi từ trên bục giảng xuống, anh ta dịu dàng cười với Thẩm Thanh Ca, “Cô đi lên văn phòng của tôi một lát, đợi chút nữa phát bài tập về nhà.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận