Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 402 -




"Cô mau cút đi! Đừng chạm vào tôi! Đồ đàn bà nhà cô, miệng cũng thật độc ác!" Bà Lý quát lớn, âm lượng cũng cao hơn.
Triển Thiên sợ hãi đến mức lùi lại vài bước.
"Lãnh đạo, ngài phải dạy dỗ lại người phụ nữ này! Người đàn ông của cô ấy mới vào xưởng làm việc, sao nhà lại rộng hơn nhà chúng tôi hai mươi mét vuông chứ? Lý Nam của chúng tôi giỏi đến mức chỉ cần có nửa năm từ thực tập sinh lên đến nhà thiết kế! Nghe nói không chỉ con gái của lãnh đạo, mà con gái của xưởng trưởng nhà xưởng cũng thích nó." Bà Lý nắm tay Triển Thiên, khóc lóc nói.
Đột nhiên, sắc mặt của Lý Nam tái nhợt vì sợ hãi.
Đây chẳng qua chỉ là những điều anh ta khoe khoang, phóng đại khi ở nhà mà thôi!
Sắc mặt của Triển Thiên rõ ràng từ ôn hòa chuyển sang giận dữ, "Con gái của xưởng trưởng nhà xưởng? Haha..."
Ông ta làm việc trong xưởng mấy chục năm, đã là cáo già, trải qua nhiều năm như vậy người nào mà ông ta chưa thấy qua?
Chỉ cần nghĩ về nó thôi liền đoán ra được thực sự đã xảy ra chuyện gì!
Lý Nam này chính là không hề thành thật như bề ngoài, anh ta có lẽ chính là vừa nhớ thương con gái xưởng trưởng nhà xưởng, lại vừa tán tỉnh con gái của lãnh lạo.
"Đúng vậy, lãnh đạo! Lý Nam của chúng tôi nếu không tốt, sao lại có nhiều cô gái thích nó chứ? Muốn làm con dâu nhà chúng tôi chứ?" Trên mặt Bà Lý tràn đầy kiêu ngạo.
Ngay khi mọi người cho rằng Triển Thiên sẽ mất bình tĩnh thì phản ứng của ông ta lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Triển Thiên hất tay bà Lý ra, đè nén cơn tức giận, cố gắng nói với giọng dịu dàng nhất: "Đừng nói nữa! Chuyện nhà các người, các người vẫn là tự mình âm thầm giải quyết thì hơn."
"Lãnh đạo, nếu ông không giải quyết thì tôi sẽ nghỉ việc! Tôi không muốn vợ tôi ngay cả chỗ ở cũng không có." Bạc Đình nhặt hộp dụng cụ bảo bối của mình lên, chuẩn bị rời đi.
Các công nhân đều quay sang, nháy mắt ra hiệu cho Thẩm Thanh Ca thuyết phục Bạc Đình.
Nhưng lần này không giống những lần khác, cô chính là không thèm quan tâm, ngoan ngoãn đi theo anh không nói một lời.
Sau khi hai người rời đi, Triển Thiên nhìn chiếc xe đã lắp ráp được một nửa liền tức muốn nổ tung!
Đây rõ ràng chính là đại thần!
Tuyệt đối không thể để anh rời đi.
Bạc Đình mang hộp dụng cụ đặt vào văn phòng.
Trở lại ký túc xá, Bạc Đình liền vào nhà vệ sinh rửa tay, Thẩm Thanh Ca cũng ngoan ngoãn đứng sang một bên quan sát.
"Thật ra, chủ nhiệm Triển nhất định sẽ trừng phạt Lý Nam, cho nên anh không nhất thiết phải rời đi." Thẩm Thanh Ca phân tích.
Trong mắt anh hiện lên một tia lạnh lùng, “Nếu anh rời đi, hình phạt của cậu ta sẽ càng nặng hơn.”
Cô mỉm cười gật đầu, cô biết rằng Bạc Đình chính là đang tìm cách trả thù cho cô.
“Vậy sau khi nghỉ việc, anh định làm gì?” Cô cảm thấy bọn họ chỉ ở nhà cũng thật nhàm chán.
Bạc Đình nhìn xuống chiếc áo khoác dính đầy dầu mỡ của mình, "Giặt quần áo được không? Hay là sinh một đứa con đi?"
"Tốt nhất là anh nên giặt quần áo đi..." Cô quay người trở lại phòng.
Tại phân xưởng.
Triển Thiên chống tay vào eo, rất bất mãn khi nghe thấy lời đe dọa xin nghỉ việc của Bạc Đình.
"Mấy người có thể lắp ráp nốt phần còn lại được không?" Triển Thiên quay sang hỏi các nhân viên.
"A... Có bản vẽ, chúng tôi liền thử lắp xem."
Cố gắng nửa giờ, vẫn là không có chút tiến triển nào.
Vài người công nhân nói: “Chủ nhiệm..... Thật xin lỗi.... Chúng tôi vẫn cần sự hướng dẫn của Bạc Đình....”
Ban đầu Triển Thiên định chuyển Lý Nam đến tiền tuyến, để anh ta làm những công việc bẩn thỉu và mệt mỏi nhất như một hình phạt.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, đêm đó Thẩm Thanh Ca liền nghe thấy tiếng động từ cánh cửa đối diện.
Là Lý Nam và bà Lý đang dọn nhà.
Mấy người phụ nữ không hiểu chuyện đi ra hỏi: “Bà Lý, bà đang dọn đồ chuyển đến nhà lớn hơn phải không?”
Bà Lý cười nhạt, chua xót nói: “Không phải… chúng tôi chuyển về ký túc xá cũ, ký túc xá dành cho người độc thân."
"Nơi đấy nhỏ bằng có lòng bàn tay, bà chuyển đến đấy là muốn sống ở đâu chứ?”
“Tôi liền về quê sống. Ai bảo con trai tôi vô dụng chứ..…”
Lý Nam tức giận đến mức phát khóc! Anh ta là người vô dụng?
Mọi thứ anh ta dày công xây dựng chính là đều bị bà ta phá hỏng!
Cuối cùng, bà ta lại nói với người ngoài rằng anh ta là một người vô dụng.
Triển Thiên thực sự đã chuyển anh ta đến tiền tuyến để sản xuất các linh kiện, thậm chí còn lấy lại ký túc xá nơi anh ta hiện tại đang sống.
Anh ta cũng đã từng quỳ xuống, hứa sau này sẽ đối xử tốt với Triển Nhan.
Nhưng Triển Thiên lại nói: Thích thì làm, không thích thì cút.
Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình nghe kể lại mọi chuyện vẫn là không khỏi hả hê.
Không có việc gì đi gây sự?
Đáng đời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận