Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 878 -




Thẩm Thanh Ca lấy chìa khóa xe trong túi ra, đi đến ghế lái: “Em lái xe.”
“Không được, em đang mang thai.” Bạc Đình ngăn cô lại.
“Bây giờ bụng em vẫn chưa phình ra anh liền không cho em lái, đợi tới lúc hiện rõ bụng ra thì anh lại càng không cho em lái?” Cô hỏi.
Anh dịu dàng dỗ dành cô: “Nghe lời anh, anh Đình tối nay sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em.”
“Anh chỉ biết dỗ dành như vậy thôi.” Cô mở cửa xe ngồi vào, “Mau lên xe đi, em đưa anh về công ty.”
"..." Bạc Đình đành phải nghe lời vợ.
Cô chưa bao giờ đến công ty của Bạc Đình.
Trước đây cô không có hứng thú với công ty của anh, sau khi trở về Trung Quốc, cô bận điều hành nhà xưởng cả ngày, không có thời gian đi.
Hiện tại rốt cục có cơ hội, cô đương nhiên không thể bỏ qua.
Dưới sự chỉ huy của Bạc Đình, cô nhanh chóng lái xe đến dưới lầu công ty anh.
Công ty của anh lúc này đã cao hơn mười tầng, thấp hơn rất nhiều so với lúc cô gặp lại anh ở đời trước.
"Có thể mang người nhà vào không?" Cô nói đùa.
Bạc Đình không nhịn được cười: “Người khác không được, ngoại trừ anh.”
Cô nắm lấy cánh tay anh, bước vào đại sảnh.
Nhân viên lễ tân há hốc mồm khi nhìn thấy Bạc Đình đang ở gần một người phụ nữ như vậy.
Không phải sếp Bạc không có hứng thú với phụ nữ sao?
Tại sao đột nhiên lại đưa một người phụ nữ đi làm?
Bạc Đình đưa cô vào thang máy, nhấn nút trên cùng.
Thời đại này không có thang máy chuyên dụng nên có một nữ nhân viên pháp vụ tình cờ đi lên cùng.
Thẩm Thanh Ca cảm thấy đặc biệt mới lạ, "Anh Đình, anh thật giỏi. Công ty của anh cũng có thang máy."
Bạc Đình có chút tự hào.
Nữ pháp vụ bên cạnh lộ ra vẻ khinh thường, ánh mắt gần như trợn ngược lên trời.
Người phụ nữ này đến từ nông thôn phải không?
Cư nhiên ngay cả thang máy cũng chưa gặp qua, haha.
"Trong nhà xưởng của em không có, lắp cái này có phải rất tốn kém không?" Cô nhìn xung quanh đánh giá một lượt.
Bạc Đình cưng chiều nói: “Nhà xưởng của em chỉ có bốn tầng, không cần thang máy.”
Nữ nhân viên pháp vụ gần như bật cười, vốn tưởng rằng người phụ nữ này ăn mặc lịch sự sẽ là thư ký, nhân viên văn phòng trong công ty của họ.
Không ngờ cô ta lại là nữ công nhân nhà xưởng!
Đến lúc đó, sế Bạc chơi chán rồi sẽ vứt đi!
Khi đến tầng văn phòng của Bạc Đình, hai người bước ra với những ngón tay đan vào nhau.
A Long đang ngơ ngác cầm ảnh của Hoàng Anh.
“A Long, cậu làm việc riêng trong giờ làm.” Thẩm Thanh Ca hù dọa.
A Long sợ đến mức vội vàng nhét bức ảnh vào ngăn kéo, ngẩng đầu cười nói: “Chị dâu, sao buổi trưa đột nhiên chị lại tới đây? Chị ngồi đi, chị muốn ăn cái gì, uống cái gì nói với em.”
Bạc Đình lấy tờ chẩn đoán ra và ném cho A Long.
"Sao vậy? Chị dâu không phải bị bệnh rồi chứ?" A Long lo lắng hỏi.
"Mẹ nó! Chính cậu mới là người bị bệnh!" Bạc Đình giật lấy tờ chẩn đoán và rất tức giận, "Vợ tôi đang mang thai, tôi sắp làm cha."
A Long sửng sốt mấy giây mới tiếp nhận tin vui, cười nói: "Chúc mừng đại ca, chị dâu! Vậy em sẽ làm cha đỡ đầu à?"
Bạc Đình ôm Thẩm Thanh Ca rồi rời đi, "Muốn làm cha đỡ đầu? Xếp hàng đi!"
“Em cũng phải nhanh lên thôi.” A Long nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Khi đến văn phòng, Thẩm Thanh Ca bị Bạc Đình đẩy ngồi xuống chiếc ghế da mềm mại trước bàn làm việc.
Cửa sổ văn phòng của anh rõ ràng, đơn giản sạch sẽ, liếc nhìn là thấy ngay, rất thoải mái.
Trên bàn có hai khung ảnh, là ảnh anh chụp lén cô gần đây, ảnh có màu.
“Bàn làm việc của em có phải hay không cũng nên để hình của anh?” Cô vừa hỏi vừa cầm khung ảnh lên.
Bạc Đình nghiêm nghị gật đầu: “Để người khác biết em đã có chồng, để không một thằng khốn nào có ý nghĩ xấu xa.”
Cô nghĩ lời nói của anh cũng có lý: "Anh cho em một khung ảnh."
Bạc Đình lập tức giật lại khung ảnh trong tay cô, nói: “Em tự mua đi.”
“Hừ!” Cô khinh thường khịt mũi.
Không phải chỉ là ảnh của cô thôi sao?
Cũng đâu phải là vàng, có cần phải keo kiệt như vậy không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận